HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 304

Marguerite bảo - Ông hãy đứng ở cửa khu phòng của tôi. Dù sống dù chết,
ông đừng cho ai vào. Thậm chí nếu có ai đến gần tầng này, ông cũng báo
ngay.
Ngoan ngoãn và yếu đuối như một đứa trẻ, de Mole vừa bước ra vừa nhìn
Coconnas. Coconnas cũng nhìn bạn và cả hai ra, đến ngoài vẫn còn chưa
hết sững sờ.
- De Mouy! - Coconnas thốt lên.
- Henri! - De Mole lẩm bẩm.
- De Mouy với chiếc măng-tô anh đào của cậu, chòm lông mũ trắng và
cánh tay lắc lư của cậu.
- Ái chà, này… - De Mole tiếp - Nếu không phải là chuyện tình ái nữa thì
chắc chắn là chuyện âm mưu.
- A! Mẹ kiếp! Chúng mình lại nhúng vào chính trị đây! - Coconnas càu
nhàu - May quá là trong tất cả cái trò này mình không thấy có phu nhân de
Nervers.
Marguerite quay vào ngồi lại gần hai người đang nói chuyện.
Nàng vắng mặt chỉ khoảng một phút và đã tận dụng đầy đủ cái phút đó.
Gillonne đứng gác ở lối đi bí mật còn hai nhà quý tộc canh ở cửa chính
khiến nàng được bảo đảm hoàn toàn.
- Thưa bà - Henri nói - Bà có nghĩ rằng liệu có ai đó có thể lắng nghe và
nghe được chúng ta nói chuyện không?
- Thưa bệ hạ - Marguerite đáp - Phòng này có trải thảm đệm và hai lớp gỗ
dát tường đảm bảo việc cách âm.
- Vậy tôi tin tưởng nơi bà - Henri mỉm cười nói.
Rồi ông quay về phía de Mouy:
- Thế nào, anh tới đây làm gì? - Nhà vua thì thầm hỏi, dường như có lời bảo
đảm của Marguerite, mối lo ngại của ông vẫn chưa hoàn toàn tan biến hết.
- Ở đây ạ? - De Mouy hỏi.
- Đúng thế, ở đây, trong phòng này - Henri nhắc lại.
- Ông ta không tới đây làm gì hết - Marguerite nói - Chính tôi đã đưa ông
ấy về đây.
- Vậy ra bà cũng biết à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.