HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 316

hồn - Marguerite vừa thốt lên vừa lại đưa tay lên cây thánh giá trên chiếc
hộp nhỏ - Nếu em ra đi, anh sẽ đi theo, và nếu nhà vua từ chối không chịu
đưa anh đi thì chính em khi đó sẽ không đi nữa.
- Nhưng em sẽ không dám chống lại!
- Anh yêu quý, anh không biết Henri đấy. Giờ đây Henri chỉ nghĩ tới một
việc, đó là được trở thành vua. Để đạt được mộng ước đó, lúc này ông ta
sẵn lòng hy sinh tất cả những gì thuộc về ông ta chứ kể gì những thứ không
thuộc về ông ta. Thôi, tạm biệt anh.
- Lệnh bà cho tôi lui ư? - De Mole mỉm cười hỏi.
- Muộn rồi - Marguerite đáp.
- Muộn thật, nhưng em muốn tôi đi đâu bây giờ? Ông de Mouy đang ở
trong phòng tôi cùng quận công d Alençon.
- A! Đúng thể - Marguerite mỉm một nụ cười mê hồn - Vả lại em còn có
nhiều điều muốn nói với chàng về âm mưu này.
Kể từ đêm ấy trở đi, de Mole không còn chỉ là một người được sủng ái bình
thường nữa. Chàng có thể ngẩng cao mái đầu mà, dù sống hay chết, đã
được dành cho một tương lai đẹp đẽ đến thế.
Tuy nhiên đôi khi vầng trán nặng trĩu của chàng cúi xuống, má chàng tái đi,
và mối suy tư khắc khổ vạch thêm một nếp hằn giữa cặp lông mày của
chàng trai xưa kia vui tươi đến thế và giờ đây lại cũng đang hạnh phúc biết
nhường nào!
Chú thích:
(1) Cách gọi thân yêu âu yếm đối với Marguerite de Valois
(2) Nàng hay mặc một chiếc váy lồng rộng có nhiều túi nhỏ khắp xung
quanh. Trong và đôi khi em ban cho những di vật đáng buồn ấy một nỗi
nhớ ưu sầu, một cái nhìn sùng tín. Hoàng hậu ơi, em thở dài, mắt em mờ lệ,
thế thì đúng mỗi túi nàng để một chiếc hộp, trong đó có trái tim của một
trong số những người tình đã chết của nàng, vì mỗi khi họ chết, nàng lại
cẩn thận cho ướp trái tim của họ. Tối tối, chiếc váy lồng này được treo vào
một chiếc móc có khoá ở phía sau thành giường của nàng. (Tallemant des
Reaux, Lịch sử về Marguerite de Valois)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.