HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 317

Alexandre Dumas

Hoàng hậu Margot

Dịch giả: Tố Châu

Chương 27

Bàn tay của Chúa

Khi tạm biệt phu nhân de Sauve, Henri đã bảo:
- Charlotte, mình đi nằm đi. Mình hãy giả vờ ốm nặng và cả ngày mai đừng
có tiếp ai dù với bất kỳ là ai.
Charlotte vâng lời, tuy không hiểu rõ lý do khiến nhà vua yêu cầu nàng làm
như vậy. Nàng bắt đầu quen với những tính khí kỳ quặc như người ta vẫn
thường nói, hoặc với những trò ngông của nhà vua như người ta vẫn gọi.
Vả chăng nàng biết rằng Henri luôn biết giữ kín trong lòng những điều bí
mật mà ông không hề nói với ai, ông giữ trong ý nghĩ mình cả những dự
định mà ông e sợ sẽ để lộ ngay cả trong giấc mơ; vậy nên nàng thuận theo
tất cả những ý muốn của ông và tin chắc rằng những ý tưởng kỳ lạ nhất của
Henri đều có một mục đích.
Thế là ngay tối hôm đó nàng than phiền với Dariole về nỗi đau đầu nặng
chình chịch lại kèm thêm chững chóng mặt. Đó là những triệu chứng mà
Henri dặn nàng nói.
Sớm hôm sau, nàng giả vờ muốn dậy nhưng vừa chạm chân xuống sàn đã
kêu mình bị rã rời toàn thân và lại nằm xuống.
Sự khó ở mà Henri đã báo cho quận công d Alençon là tin tức đầu tiên
người ta thông báo cho Catherine khi bà hỏi với vẻ bình thản tại sao bà
Sauve không có mặt ở lễ khai minh của bà như thường lệ.
- Ốm ạ! - Phu nhân de Lorraine đang ở đó trả lời.
- Ốm! Con bé lười lại ươn người chứ gì? - Catherine lặp lại và không một
thớ thịt nào trên gương mặt bà tỏ ra bà quan tâm tới câu trả lời này.
- Không đâu, thưa lệnh bà - Công chúa đáp - Bà ta kêu bị đau đầu dữ dội và
chân tay bải hoải không đi được.
Catherine không trả lời. Nhưng chắc để giấu niềm vui của mình, bà quay ra
cửa sổ và thấy Henri đang đi qua sân sau khi nói chuyện với de Mouy. Bà
đứng dậy để nhìn ông cho rõ hơn và do bị thúc đẩy bởi cái ý thức luôn luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.