HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 590

cũng có thể hắn đúng. Nhưng tóm lại một trong những ý nghĩ đó là hắn
được an toàn nếu bị thất sủng hơn là được ân huệ của ta, ở xa ta hơn là ở
gần ta, ở Vincennnes thì an toàn hơn ở Louvre.
- À! - Em hiểu rồi - Marguerite đáp - Vậy là ông ta được an toàn?
- Thánh mẫu ơi! Hắn được an toàn như bất kỳ kẻ nào mà Beaulieu đã đem
đầu ra đảm bảo với ta.
- Ôi xin cám ơn anh, Henri vậy là ổn. Nhưng còn…
- Nhưng còn gì? - Charles hỏi.
- Nhưng thưa bệ hạ, còn một người nữa. Có lẽ em quan tâm tới người ấy là
sai nhưng rốt cuộc thì em vẫn cứ lo lắng cho người ấy.
- Ai vậy?
- Thưa bệ hạ, xin Người tha thứ cho… Có lẽ em còn dám nêu tên người ấy
với anh trai minh, nhưng với đức vua thì em không dám.
- Ông de Mole phải không?
- Than ôi! Thưa bệ hạ. Người đã muốn giết ông ta một lần rồi, và lần ấy, chỉ
nhờ có phép mầu nên ông ta mới thoát khỏi sự trả thù của bệ hạ.
- Marguerite, hồi đó hắn chỉ phạm một tội, bây giờ hắn lại phạm những
hai…
- Thưa bệ hạ, ông ta đâu có phạm tội thứ hai kia.
- Nhưng cô không nghe thấy bà hiền mẫu của chúng ta nói à, hở Marguerite
tội nghiệp?
- Ôi Charles, em đã nói với anh rồi - Marguerite hạ giọng tiếp lời - Em đã
bảo anh bà ấy nói dối mà.
- Có lẽ cô không biết có một hình nhân bằng sáp được khám thấy ở nhà ông
de La Mole hẳn thôi?
- Thưa anh có chứ, em biết.
- Cái hình nhân ấy lại được chọc một cái kim vào tim và chiếc kim đâm nó
bị thương lại mang một tờ giấy nhỏ có chữ M.
- Em cũng biết việc ấy.
- Hình nhân ấy có một chiếc hoàng bào và một vòng vương miện.
- Em biết tất.
- Thế cô giải thích ra sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.