HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 92

bị day dứt khi phải chia sẻ cái vinh hạnh của cuộc tiếp kiến với gã
Maurevel và bác chủ quán La Hurière.
- Chúng tôi cũng thế.
- Tôi còn có một dấu hiệu để nhận biết riêng.
Maurevel mỉm cười lôi ra từ dưới áo chẽn một nắm những chữ thập bằng
vải trắng. Y trao cho La Hurière một, cho Coconnas một và lấy luôn cho
mình một. La Hurière gắn hình thập tự lên chiếc mũ sắt của mình.
Maurevel cũng gắn nó lên mũ y.
- Ơ này - Coconnas ngẩn người hỏi - Thế cuộc hẹn, khẩu lệnh và dấu hiệu
để nhận biết là dành cho tất cả mọi người hay sao?
- Vâng, thưa ông, tức là để dành cho tất cả những người Giatô ngoan đạo.
- Vậy ra ở Louvre có hội phải không, tiệc của hoàng gia chứ gì? Coconnas
kêu lên - Và người ta muốn loại trừ tất cả lũ chó Tân giáo không cho dự
phải không? Được, tốt lắm, cực kỳ! Chúng vênh vang ở đó cũng khá lâu rồi
đấy.
- Đúng, ở Louvre có hội, có tiệc của hoàng gia - Maurevel nói - Và tất cả
những kẻ Tân giáo đều được mời… Hơn thế nữa, chúng sẽ là nhân vật
chính của buổi hội, chúng sẽ trả tiền bữa tiệc Và ông muốn theo chúng tôi,
chúng ta sẽ bắt đầu bằng việc đi mời tay quán quân chủ yếu của chúng,
viên quan toà Gédéon, như chúng gọi.
- Ông đô đốc? - Coconnas kêu lên.
- Vâng, đúng cái thằng già Gaspard. Cái thằng mà tôi đã ngu xuẩn bắn
trượt. Mặc dù tôi bắn nó bằng súng của chính đức vua.
- Thưa ông quý tộc, đó là lý do tại sao tôi lại đánh bóng mũ sắt, mài gươm
và liếc dao - Bác cả La Hurière trá hình chiến binh nói với giọng kèn kẹt.
Nghe thấy những lời đó, Coconnas rùng mình, mặt tái nhợt đi vì chàng bắt
đầu hiểu ra.
- Sao? Thật à! - Chàng kêu lên - Cái cuộc hội ấy, bữa tiệc ấy là người ta
sẽ…
- Ông chậm đoán ra thế, thưa ông - Maurevel nói - Người ta dễ dàng nhận
ra ngay là ông không phải như chúng tôi, chúng tôi đã quá mệt với những
trò láo xược của cái lũ ngoại đạo ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.