HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 13

nửa quãng đường, cậu đột nhiên lao vào phía trong hành lang rồi đóng sầm
lại, dựa lưng vào cửa, không ngừng thở dốc.

Tiếng đập cửa vang lên liên tục, Lưu Nghiễn hoảng loạn gào lên, ra sức

giữ chặt lấy tay nắm.

“Có ai không?!”
Tay nắm cửa hơi lún xuống, Lưu Nghiễn rút vội tay về như bị điện giật,

kinh hoàng nhìn nó trân trối, từ từ lùi về phía sau cho đến khi lưng đụng
phải hộp cứu hỏa.

“Choang”, Lưu Nghiễn đập vỡ lớp kính, lôi ra cây búa bên trong.
Thây ma?! Thật sự là thây ma?! Lúc này trong đầu cậu chỉ có một ý nghĩ

duy nhất: Thế giới này điên rồi, nếu như thế giới không có chuyện gì thì
chắc chắn là mình điên rồi!

Khi tay nắm cửa xoay đến mức cuối, Lưu Nghiễn lại hét to một tiếng,

chạy bán sống bán chết, tìm thấy một lối thoát hiểm khác thì lảo đảo vọt
vào trong.

Trong lối thoát ngột ngạt, ngọn đèn khẩn cấp lắc lư kịch liệt, mồ hôi Lưu

Nghiễn vã ra như tắm, ướt đẫm cả áo sơ mi. Cậu xông ra khỏi cửa lớn tầng
một, chạy ra đường. Cảnh tượng trước mắt hệt như một chậu nước lạnh xối
thẳng vào người cậu từ đầu xuống chân.

Đèn trong xe vẫn còn sáng.
Một gã đàn ông mặc đồng phục cảnh sát lòi cả tròng mắt, treo lòng thòng

trên mặt, đang cúi mình sát vào bên cửa kính xe chậm rãi mò mẫm, dường
như muốn tìm cách mở cửa.

Phía xa lại có thêm năm thây ma đang chậm rãi kéo lê từng bước, từ

công viên trung tâm tiến tới.

Lưu Nghiễn không kìm được mà run lên bần bật, từ từ thả đồ đạc xuống,

cầm đèn khẩn cấp chiếu ra phía ngoài đường. Gã cảnh sát thây ma phát
hiện thấy nguồn sáng, xoay người chậm chạp tiến về phía cậu.

“Aaa!” Lưu Nghiễn run rẩy giơ cây búa thoát hiểm lên, lao về phía

trước, bổ một rãnh trên đầu gã khiến máu văng tung tóe, tiếp đó nhấc chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.