HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 173

“Anh không làm ẩu nữa?”
“Em thích bị làm ẩu?”
“Không thích bị anh làm ẩu, đau.” Cậu nhỏ giọng.
“Bây giờ thì sao? Em thấy thế nào?” Anh thì thào.
Lưu Nghiễn hít một hơi dài, mặt đỏ bừng, khẽ rên: “Thế này dễ chịu hơn

hồi trước nhiều, anh đừng vội.”

“Anh muốn em được dễ chịu.” Mông Phong thưởng thức dáng vẻ vừa

phóng đãng lại vừa xấu hổ của Lưu Nghiễn, chống tay lên lí nhí: “Trước
đây vội vàng quá, là anh không đúng.”

“Không sao cả…” Lưu Nghiễn nhắm mắt lại. Mông Phong đưa đôi bàn

tay rắn chắc ôm lấy eo cậu rồi ngồi dậy, Lưu Nghiễn rên lên một tiếng, cả
hai siết chặt lấy nhau.

Lưu Nghiễn ôm lấy đầu Mông Phong, vùi mặt bên tai anh, miệng lẩm

bẩm những từ không rõ nghĩa. Tay Mông Phong vuốt qua eo cậu, Lưu
Nghiễn cảm thấy hạnh phúc đến phát điên. Họ mặc sức điên cuồng hôn
nhau, gần như đến ngạt thở, lưỡi và môi quấn quýt, dường như muốn bù hết
lại cho những ngày tháng phải xa nhau.

Trong mắt Lưu Nghiễn ầng ậng nước, cậu muốn quay mặt đi nhưng bị

anh nắm lấy cằm xoay lại: “Nhìn anh… Nào, nhìn anh này.”

Lời vừa dứt là Mông Phong bá đạo hôn lên môi cậu.
Trong cơn mây mưa, anh âu yếm và mê mẩn hôn lên sống mũi, khóe

miệng của cậu. Ánh mắt Lưu Nghiễn thất thần nhìn lên trần nhà, cả chiếc
cổ nhuốm lên màu phớt hồng, gần như bị đẩy đến mức cao trào.

“Gọi ông xã.” Mông Phong dừng lại, vuốt ve tóc cậu. “Gọi ông xã, ông

xã sẽ thưởng cho em.”

Lưu Nghiễn nhìn khuôn mặt đẹp trai và cương nghị của Mông Phong,

đôi môi mấp máy.


Cho đến khi cơn bão đã đi qua, anh mới ôm lấy vai cậu, vùi mặt vào đó

thở dốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.