HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 176

Trương Dân mệt mỏi gật đầu, đứng dậy quay về nhà máy.
“Khoai tây là thứ rất tốt đấy, bỏ thêm ít thịt bò đóng hộp, thế là đủ mùi

vị, lại đảm bảo no bụng…” Thím Vu thao thao bất tuyệt, Quyết Minh đứng
bên cạnh, đối diện với một sọt khoai tây đầy ắp, hai mắt đảo mòng mòng.

“Nhìn cháu thanh mảnh yếu ớt thế này.” Thím Vu nói: “Người lớn trong

nhà không bắt cháu làm việc gì phải không? Bác có thằng cháu cũng tầm
tuổi cháu, chưa bao giờ biết nấu cơm là gì, đến dầu muối tương giấm cũng
chẳng phân biệt được…”

Quyết Minh cầm củ khoai tây, lại cầm con dao gọt vỏ lên ướm ướm rồi

mới chọc con dao vào củ khoai.

Thím Vu: “Ấy! Không được! Làm thế không được! Nhìn bác gọt thế nào

này…”

Một sọt khoai tây lớn, một chậu cà rốt lớn, phòng bếp thì tối tăm chẳng

có ánh mặt trời, từ sâu thẳm trong lòng Quyết Minh dấy lên một cảm giác
bi kịch.

“Để cháu làm cho.” Trương Dân đón lấy con dao từ tay Quyết Minh, khẽ

nói: “Thằng bé sao biết làm mấy chuyện này được?”

Thím Vu bèn bảo: “Cháu đừng có nuông chiều thằng bé mãi thế, cái gì

cũng không biết thì phải làm sao?”

“Dạ.” Trương Dân nhìn đống khoai tây một lúc, thấy tâm trạng tốt hẳn

lên, anh cười hỏi: “Bảo Bối, con vẽ cái gì thế?”

Củ khoai tây trong tay Quyết Minh được vẽ hai cái chân mày rậm và đôi

mắt kiểu hoạt hình, đích thị là chân dung của Trương Dân.

Trương Dân cầm lấy “đầu khoai tây” của anh đặt sang một bên, kéo sọt

khoai tây lại gần, hỏi: “Ở đâu mà nhiều thế ạ?”

Thím Vu đáp: “Lúc mấy đứa ra ngoài thì chúng nó xuống Dụ Trấn đào

về đấy, còn trồng thêm kha khá ở mảnh đất phía sau nữa.”

Trương Dân gật đầu bảo: “Chỗ này cứ giao cho cháu, bác ra ngoài hít thở

chút đi ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.