HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 178

đã biến sắc rồi. Thế nên khi Quyết Minh bị lão răng vàng kia để mắt tới,
anh ấy mới phản ứng dữ dội như thế, lẽ ra em không nên cho Quyết Minh
theo.”

Lưu Nghiễn rùng mình một cái: “Sao em biết được? Tự Quyết Minh trốn

trong xe đó chứ.”

Mông Phong lại tiếp: “Em biết trước kia Lâm Mộc Sâm làm gì không?”
Lưu Nghiễn nghĩ một lúc, không trả lời, Mông Phong bèn nói: “Những

kẻ ở đây không ai tốt đẹp cả. Mấy thằng đàn em của gã thỉnh thoảng tìm
anh và Trương Dân đánh bài, cược mấy điếu thuốc, anh cũng moi được
không ít nội tình. Trước kia Lâm Mộc Sâm buôn lậu thuốc phiện đấy, em
không thấy ánh mắt của gã…”

“Đúng.” Lưu Nghiễn lập tức hiểu ngay: “Em cứ bảo sao ánh mắt gã có gì

đó kỳ kỳ, thì ra là vậy, chính là tâm trạng mỗi ngày nơm nớp lo sợ, sợ rằng
ngay giây tiếp theo sẽ toi mạng.”

Mông Phong nói tiếp: “Tay Vương Huy ấy, trước kia là tội phạm cưỡng

hiếp, ngay cả anh chàng Lý Tung chỉ đường cho chúng ta lúc trước cũng là
kẻ chuyên thu nợ, túm từng người một, nhét vào bao tải rồi đánh đập không
thương tiếc…”

Lưu Nghiễn: “Ờ, vậy anh lấy bí mật gì trao đổi với chúng nó?”
Mông Phong chẳng thèm quan tâm đáp: “Không có, anh đây ngay thẳng

chính trực, chẳng lẽ nhìn anh giống phường cướp hiếp đê tiện ấy lắm à?”

Lưu Nghiễn: “Ít ra anh cũng phải bịa ra chuyện gì phi pháp chứ, ví dụ

như trốn thuế này, hay đi nhà vệ sinh công cộng không xả nước này…”

Mông Phong: “Em đủ rồi đấy!”
Lưu Nghiễn bật cười, đoạn trầm ngâm một lát rồi nói: “Bây giờ huyết

thanh không có tác dụng, nếu Lâm Mộc Sâm đòi Trương Dân đền mạng
cho lão mập kia, anh có định giúp Trương Dân không?”

Mông Phong hờ hững: “Đương nhiên, anh ấy là bạn của anh. Có điều

Lâm Mộc Sâm trước mắt không làm khó anh ấy đâu, hẵng còn giá trị lợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.