HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 19

Mông Phong lắc đầu, hai mắt Lưu Nghiễn như nhòe đi, cậu nhìn ra ngoài

cửa sổ, đường vành đai ba của thành phố Z vẫn như bình thường, siêu thị
24 giờ ven đường vẫn đang mở cửa.

“Có cần thông báo cho họ đi sơ tán không?” Lưu Nghiễn mệt mỏi hỏi.
Mông Phong đáp: “Phía chính phủ sẽ có thông báo thôi, họ đã biết rồi

mà. Bây giờ em có xông vào nhà người ta gào ầm lên thì cũng chẳng ai tin
đâu.”

Lưu Nghiễn miễn cưỡng gật đầu, cả hai đều né tránh chủ đề nặng nề kia,

không ai nhắc gì tới vấn đề bệnh viện và mẹ của Lưu Nghiễn.

Dòng xe mỗi lúc một đông, tốc độ di chuyển dần chậm lại.
Lưu Nghiễn nương theo ánh đèn xe, giở cuốn Sổ tay sinh tồn trong đại

dịch thây ma, hỏi: “Anh không muốn tìm ai khác nữa à?”

Mông Phong hờ hững đáp: “Cũng có vài chiến hữu, có điều bọn họ đều

không ở thành phố này.”

Lưu Nghiễn mở sách ra đọc.
“B. Trang bị khi chạy trốn: Bây giờ là thời điểm phải lựa chọn những

trang bị thiết yếu để duy trì cuộc sống, thậm chí là sự sống còn của bạn.
Nếu di chuyển trong cự ly ngắn, chỉ cần bộ dụng cụ tiêu chuẩn để sống sót
trong thiên tai là đủ. Nhưng trường hợp di chuyển với quãng đường dài thì
những vật phẩm được liệt kê sau đây đều cần thiết.”

Lưu Nghiễn lẩm nhẩm đọc: “Cho dù bạn muốn đi đâu, nước, mỗi ngày là

ba lít.”

“Cái gì?” Mông Phong hỏi.
“Dừng xe.” Cậu đẩy cửa xe bước xuống, mang theo ví tiền vội vã chạy

về phía một siêu thị nhỏ ven đường, bên trong vắng ngắt không một bóng
người, Mông Phong sốt ruột ra sức bấm còi xe.

Lưu Nghiễn ra hiệu cho anh chờ một lúc, bước vào lấy một thùng đồ

hộp, Mông Phong lập tức chạy đến, giúp cậu chuyển đồ lên xe. Lưu Nghiễn
tiếp tục trở vào, mua thêm đèn pin, nước cất và lò nướng than, cuối cùng
khệnh khạng tha cả đống chocolate và rượu trắng nồng độ cao lên xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.