HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 209

Trương Dân nói: “Đợt dịch bệnh này bùng phát cũng bắt đầu từ mấy

bệnh vặt thế này đấy, nguồn gốc của nó tận bây giờ còn chưa ai biết, làm
sao anh biết được nó không phải là đột biến từ virus cảm cúm chứ?”

Lâm Mộc Sâm bị thuyết phục, cho đoàn xe dừng lại ở một trạm xăng ven

đường, Mông Phong dẫn đầu xuống trước, dẫn theo vài người đi xem xét
xung quanh.

“Con nghe thấy người ngoài hành tinh đang nói chuyện với mình.”

Quyết Minh nói.

Lưu Nghiễn vừa mới bước xuống xe, nghe cậu bé nói thế thì chau mày

hỏi: “Người ngoài hành tinh nói gì với em thế?”

Quyết Minh: “Nghe chẳng hiểu gì cả, cứ u u u u thôi…”
Trương Dân cười bảo: “Bảo Bối, đó là bởi cảm cúm nên bị ù tai thôi.”
Lưu Nghiễn dở cười dở khóc, cậu đỡ Tạ Phong Hoa xuống xe, mọi

người tự do đi lại gần đó, Lâm Mộc Sâm thì bịt kín khẩu trang, lớn giọng
chỉ đạo bọn đàn em phun thuốc khử trùng.

“Sắc mặt không được tốt lắm nhỉ.” Lưu Nghiễn nhận xét.
“Cần phải nghỉ ngơi điều dưỡng.” Trương Dân ngồi trên một cái thùng,

ôm Quyết Minh trong lòng. Quyết Minh bám người vô cùng, mà Trương
Dân cũng làm như dù chỉ một phút một giây cũng không rời cậu bé được,
chỉ cần hai người không có việc gì là y như rằng bám dính lấy nhau như
vậy. Hồi đầu thì thấy sến súa đến nổi cả da gà, nhưng nhìn mãi rồi cũng
thành quen.

Có điều Lưu Nghiễn lại có chút mong muốn bắt chước Quyết Minh, lúc

rảnh rỗi cũng để cho Mông Phong lăn tới, ôm lấy cậu giống họ vậy. Nhưng
hành động như thế thì quả thật cậu không thể nào làm nổi.

Từ xa vẳng lại mấy tiếng súng nổ, Mông Phong sau khi bắn chết ba thây

ma liền xách súng bước tới.

Trương Dân cúi đầu nghiên cứu bản đồ: “Tôi muốn đến thành phố lân

cận xem thử, tìm thêm ít thuốc, trong đoàn xe nào là bị ho khan, bị nhiệt,
rồi phong hàn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.