HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 214

hủy, còn rất nguyên vẹn.”

“Tốt quá!” Lưu Nghiễn phấn khởi: “Cho em hai mươi phút.”
Cậu tìm được không ít sách cần thiết trong tiệm sách hai tầng này, Quyết

Minh thì ngồi một góc ở tầng hai đọc truyện tranh.

Mông Phong khuân một chồng tạp chí mới bước ra ngoài.
Quyết Minh hô lên: “Ê này, chú chưa trả tiền.”
Mông Phong ra vẻ: “Bạn nhỏ, trộm sách không thể coi là ăn trộm, trộm

sách sao gọi là ăn trộm được?”

Lưu Nghiễn lật một quyển sách về công nghệ cơ khí động lực gián đoạn

xuất bản năm 2011, thấy trên phần tác giả đề tên thầy chủ nhiệm khoa,
không khỏi thở dài.

Trương Dân gom toàn bộ các sách về lý luận cơ thể người trong Y học

và sách về các bài thuốc Đông y, đóng vào thùng bỏ lên xe.

“Còn gì nữa không?” Lưu Nghiễn hỏi: “Đi được rồi.”
Trương Dân đáp: “Tìm hiệu thuốc đã.”
Những hiệu thuốc lớn quanh đây đều đã bị quét sạch, kim tiêm, cồn,

bông băng đều chẳng còn.

Trương Dân không để ý đến những kệ thuốc trống trơ, anh băng qua

quầy thuốc, mở ngăn kéo tìm kiếm thảo dược, thở phào nhẹ nhõm: “May
quá, thuốc Đông y vẫn còn nguyên.”

Anh phân loại thuốc rồi bỏ hết vào vào túi ni lông, cuối cùng khuân bốn

bao thuốc trông cồng kềnh nhưng rất nhẹ lên xe, còn tìm ra không ít thuốc
quý như nhân sâm… Trương Dân tiện tay đút vào miệng Quyết Minh một
miếng sâm, rồi nắm tay cậu bé đi ra ngoài.

“Lưu Nghiễn!” Quyết Minh từ xa kêu lên.
Lưu Nghiễn đang tháo gỡ bản mạch trong cột đèn đường, không thèm

ngẩng đầu lên, chỉ hỏi: “Cái gì?”

Quyết Minh: “Đồng hồ báo thức của anh kêu kìa!”
Lưu Nghiễn: “Tắt đi!” Đột nhiên nhận ra cái gì đó không đúng, quay

phắt người lao lên xe. Đèn xanh của chiếc máy dò tìm sự sống sáng lên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.