HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 229

“Anh đã bảo mọi người đều…” Giọng Đặng Trường Hà mang theo cả sự

giận dữ bị kìm nén.

“Tôi sẽ làm như thế.” Lưu Nghiễn lạnh lùng: “Tôi xưa nay nói lời là giữ

lời.”

Đặng Trường Hà hít sâu một hơi, rõ ràng là đã nhẫn nhịn lâu lắm, Lưu

Nghiễn đưa tay: “Xin chào, tự giới thiệu chút nhé, tôi là Lưu Nghiễn.”

Đặng Trường Hà nói: “Tôi chỉ là cảnh sát thực tập, một cảnh sát quèn,

tôi chưa chắc đã là đối thủ của các người, nhưng Lưu Nghiễn… nghĩa vụ
của chúng tôi là phục vụ nhân dân, chú Vương đã nói phải bảo vệ mọi
người như bảo vệ cha mẹ của chúng tôi vậy. Nếu anh…”

Mông Phong cắt ngang: “Cậu còn lắm chuyện hơn cả Lưu Nghiễn nữa,

lượn qua một bên đi, về sau cậu sẽ hiểu rõ thôi, chú em.”

Lưu Nghiễn mỉm cười chịu thua, ra hiệu cho Đặng Trường Hà đi báo

danh với thủ lĩnh đám xã hội đen Lâm Mộc Sâm.

Trương Dân đang dùng nhiên liệu thể rắn để nhóm bếp lò, anh vẫy tay

bảo Đặng Trường Hà bước lại, dặn dò vài câu.

“Chà, đồng chí cảnh sát!” Lâm Mộc Sâm khệnh khạng ngồi bên mép

cửa, thòng một chân xuống vắt vẻo.

Đặng Trường Hà liếc mắt nhìn gã một cái, không hé răng.
Đôi mắt Lâm Mộc Sâm lập tức nheo lại, lộ ra tia hung ác, Đặng Trường

Hà nói: “Chào anh Sâm, tôi không giỏi nói chuyện.”

Cậu lấy một khẩu súng từ sau thắt lưng ra, quay nòng súng về phía mình,

báng súng thì hướng về phía Lâm Mộc Sâm, nghiêm túc đưa cho gã.

Một chiêu Trương Dân vừa dạy thu được hiệu quả mỹ mãn, Lâm Mộc

Sâm nhận lấy khẩu súng, gã rất vừa lòng với hành động này.

“Rất tốt, cậu nhóc.” Lâm Mộc Sâm nói vậy.
Lưu Nghiễn: “Chú tên gì? Làm nghề gì?”
Cậu ngước đầu lên, người đàn ông trước mặt đáp: “Ngô Vĩ Quang, tôi là

một mục sư, lại gặp mặt rồi, chào cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.