HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 231

Lưu Nghiễn nói: “Có thể chú không được phép… truyền giáo trong

đoàn, cũng xin tạm thời đừng nói rõ thân phận của chú với Lâm Mộc Sâm.”

Ngô Vĩ Quang đáp: “Tôi sẽ chú ý.”
Lưu Nghiễn lại nói: “Chú biết chữa những bệnh đơn giản, coi như là Tây

y đi… Không có giấy phép, giúp đỡ cho Trương Dân nhé, được không?”
Cậu nhìn vào mắt Ngô Vĩ Quang hỏi ý kiến.

Ngô Vĩ Quang gật đầu đồng ý: “Cậu là một người có lòng nhân từ, Chúa

sẽ phù hộ cho cậu.”

Ông ta nhận lấy tờ giấy rồi đi tìm Lâm Mộc Sâm, Lưu Nghiễn nhỏ

giọng: “Ông ấy không có ý gì đâu, chỉ muốn giúp tâm trạng chúng ta thoải
mái hơn thôi, đều là ý tốt cả.”

Cậu tiếp tục: “Người kế tiếp.”
Một người đàn ông nói: “Tôi là Hồ Giác, rất vui được gặp mặt.” Anh ta

xưng tên một công ty có thương hiệu vô cùng nổi tiếng trên thế giới, lấy
danh thiếp ra đưa cho Lưu Nghiễn.

Lưu Nghiễn sửng sốt: “Anh là giám đốc phụ trách khu vực Châu Á Thái

Bình Dương sao?!”

Hồ Giác đáp: “Đúng vậy, vợ con và cha mẹ của tôi đều ở nước ngoài, đợt

này bay về bàn một hợp đồng, nào ngờ… cậu có biết cách nào để…”

Lưu Nghiễn liền tiếp: “Tha lỗi cho tôi nói thẳng, anh thấy chúng tôi

giống như có trực thăng hay bán vé máy bay sao?”

Hồ Giác thở dài: “Bây giờ phải làm sao? Tôi không biết tình hình bên

Mỹ thế nào, họ đều ở New York cả, có phải chỉ mỗi Trung Quốc mới xảy ra
chuyện này hay không… tôi chỉ sợ…”

Lưu Nghiễn nói: “Tôi nghĩ là anh cũng tự xác định được rồi, nếu không

cũng chẳng sống tiếp tới tận bây giờ.”

Gần nửa phút trôi qua trong trầm lặng, sau đó Hồ Giác gật đầu, nói:

“Đúng đấy, chỉ có thể đi bước nào hay bước đó thôi.”

“Anh học chuyên ngành gì? Tôi phải sắp xếp một lý do để anh có thể lưu

lại mà không lãng phí lương thực.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.