HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 30

Trương Dân cao một mét tám, Quyết Minh thì chỉ mới mười lăm tuổi,

thấp hơn anh cả một cái đầu, cậu bé ngửa lên nhìn anh.

Trương Dân nuốt nước miếng, ôm chặt Quyết Minh vào lòng, xoa xoa

đầu cậu nhóc, thở phào một cái: “Cuối cùng… cũng gặp được con, cứ
tưởng phen này không về được nữa chứ.”

Quyết Minh không nói gì, chỉ ngắn gọn đáp: “Dạ.”
“Bảo Bối, ba yêu con.”
Quyết Minh gật gật đầu.
Trương Dân đóng cửa lại, tựa vào cửa thở gấp. Quyết Minh hỏi: “Ăn

cơm chưa?”

“Sợ là không ăn được nữa rồi, các cửa hàng bên ngoài đều đã đóng cửa,

để hôm khác nhé.”

Quyết Minh lặp lại: “Con hỏi là ba ăn cơm chưa?”
Trương Dân thẫn thờ lắc đầu, mệt mỏi hỏi: “Còn con thì sao, Bảo Bối?”
“Có điện rồi, con đi hâm đồ ăn.”
Trương Dân lập tức ý thức tới nguy hiểm đang rình rập: “Không, giờ

chúng ta phải đi ngay. Đồ đạc con đã chuẩn bị hết chưa? Xe ba đỗ ngay
dưới lầu, lập tức rời khỏi chỗ này ngay.”

“Ba còn lái xe được không?”
Trương Dân mở bừng đôi mắt đỏ ngầu, lao như gió vào phòng, tìm một

lon Red Bull nốc cạn, sau đó phóng vào nhà tắm mở vòi hoa sen. Quyết
Minh đi theo, lấy cho anh một bộ đồ mới để thay.

Trương Dân năm nay hai mươi tám tuổi, từng học hành, cũng từng đi

lính, vào nam ra bắc rất nhiều nơi, đương độ sức trẻ dồi dào, làn da màu
đồng khỏe mạnh. Anh đứng dưới vòi sen ào ào xối nước, toàn thân trần
trụi, dòng nước xuôi theo những khối cơ săn chắc cân đối trôi xuống, trông
tựa như một con báo đầy hoang dã nhưng cũng rất dịu dàng.

Quyết Minh đứng một bên lẳng lặng nhìn.
Dòng nước ấm giúp Trương Dân thả lỏng không ít, cảm giác căng thẳng

lúc trước dần dần biến mất. Cuối cùng đã trấn tĩnh lại, anh nghiêng đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.