HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 338

Trương Dân và Quyết Minh tay nắm tay, dung dăng dung dẻ đi phía sau,

Trương Dân nói: “Ừm, có cả rừng trúc.”

Mông Phong bảo: “Sau này có thể nuôi mấy con gấu trúc ở đây, trước

kia Lưu Nghiễn thích gấu trúc lắm.”

Lưu Nghiễn: “…”
Trương Dân cười nói: “Vừa đúng ý tôi, Quyết Minh cũng rất thích gấu

trúc đấy.”

Quyết Minh: “Mấy hôm nữa là Giáng Sinh đúng không? Có quà gì

không? Gấu trúc là quà hả ba?”

Mông Phong: “Thôi quên đi, thứ ngày lễ ăn theo phương Tây đó có gì

hay ho chứ, đừng quên nguồn cội dân tộc…”

Lưu Nghiễn: “Mừng lễ Giáng Sinh và nguồn cội dân tộc thì liên quan gì

nhau? Anh đừng có mà bóp méo quan niệm.”

Quyết Minh: “Đúng đó đúng đó…”
Mông Phong: “Dù sao anh cũng chẳng có tí hứng thú nào với ba cái thứ

của đám tây mũi lõ ấy. Anh không quen biết Jesus, cũng chẳng biết mẹ
Jesus là ai, thế nhá?”

Trương Dân: “Thế nhá thế nhá?”
Lưu Nghiễn: “Anh chỉ là vì hồi đó hẹn đi chơi lễ với em mà tới muộn rồi

bị mắng, nên mới giận cá chém thớt lên Jesus thì có…”

Mông Phong: “Đã nói với em bao nhiêu lần là hôm đó tàu đến muộn rồi!

Tưởng anh xin nghỉ phép dễ lắm đấy à? Lặn lội cả ngàn cây số về chơi cái
lễ quỷ quái ấy với em, bất chấp cả nguy cơ bị lật tàu, bị trật đường ray, bị
cái đám nhân viên tàu lửa phi tang xác, ngồi tàu đến tận sáu giờ chiều mới
được gặp em, mười giờ tối đã lại phải lên tàu quay về, vỏn vẹn có bốn tiếng
đồng hồ thôi, thế mà còn phải nhìn sắc mặt của em nữa…”

Quyết Minh: “Méo méo méo…”
Trương Dân: “Gâu gâu gâu!”
Lưu Nghiễn: “Trung sĩ Mông Phong! Đừng ép em vạch cái bản mặt anh

ra nhé! Em hứng gió lạnh trong nhà ga đợi anh những mười tiếng đồng hồ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.