HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 384

Lại Kiệt cũng là một tay đánh đấm không tệ, anh ta túm lấy cổ áo Mông

Phong, hai người điên cuồng vật lộn làm sập hơn nửa giàn hoa, chậu hoa
cũng bị vỡ hết. Anh ta lại bị Mông Phong giáng cho một đấm ngã bổ
chỏng, đè gãy hết mấy cây hoa khác, ngay sau đó Lại Kiệt phản đòn vung
chân quẹt ngang, gạt Mông Phong ngã nhào.

Trận chiến vừa bắt đầu, tiếng la hét xung quanh càng lúc càng lớn, nữ sĩ

quan và cậu thanh niên thủ hạ của Lại Kiệt thì chạy đến bên ngoài bờ rào,
đều chỉ đứng đó vẻ bó tay.

Cuối cùng Mông Phong hết sức bình sinh tung ra một đấm khiến Lại

Kiệt nằm thẳng cẳng.

“Được rồi.” Lại Kiệt chống khuỷu tay lùi ra sau, gật đầu bảo: “Cậu có

thể chất rất tốt để đánh cận chiến, là lính K3 ra đúng không…” Lời còn
chưa dứt đã lại lãnh thêm một đấm của Mông Phong vào mặt, thế là im
hẳn.

“Đủ rồi, Mông Phong.” Lưu Nghiễn nghe được tiếng nắm đấm dộng vào

xương hốc mắt lúc nãy, không ngờ chỉ vậy mà lại có tiếng gãy nứt rất nhỏ.
Cậu lo sẽ xảy ra chuyện thật nên ngăn Mông Phong lại.

Mông Phong cũng gặp phải đúng đối thủ, bị đánh đến bầm dập mặt mày,

gượng đứng dậy, đi tới chân cầu thang ngồi phịch xuống.

“Anh tên là Lại Kiệt chứ gì.” Lưu Nghiễn nói: “Ừm, giờ chúng ta có thể

nói chuyện đàng hoàng rồi.”

“Thứ nhất, trước mắt không thể giao Vĩnh Vọng Trấn cho anh được.”

Lưu Nghiễn nói: “Có điều anh cứ thoải mái tiến hành kế hoạch đi cứu
người ở Tây An, tôi sẽ xem tình hình mà cung cấp vật tư, nhưng chỉ trong
giới hạn tôi có thể đảm nhận được thôi.”

“Thứ hai, chỗ này tôi đã bố trí thiết bị phòng ngự và uy lực của chúng là

cực kỳ mạnh, các anh có thể cho xe chạy vào trong. Tính từ chỗ tôi đang
đứng cho tới bờ sông đối diện, các anh được tự do hoạt động. Chỉ cần ở
trong phạm vi Vĩnh Vọng Trấn, anh sẽ không phải lo sợ bị thây ma cào
chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.