HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 444

học sinh do tôi hướng dẫn, trong quá trình hành động, đội Cơn Lốc đã lập
được công lao to lớn. Lần này vô cùng cảm ơn cậu đã tình nguyện lên tiền
tuyến để giúp chúng nó.”

“Anh là…” Lưu Nghiễn há hốc mồm: “Thầy là thầy của Mông Phong?”
Trịnh Phi Hổ gật đầu.
Lưu Nghiễn quan sát kỹ anh ta, nhận xét: “Không giống.”
Trịnh Phi Hổ bình thản: “Mặc xong rồi thì đi thôi.”
Ba lô Lưu Nghiễn đã sắp xếp xong từ tối qua, lúc đứng dậy cánh tay lại

lên cơn đau nhức nhối, cả cánh tay trái cứng đờ tê buốt, giống như lúc
truyền dịch mà vặn tốc độ lên đến mức cao nhất, hoa mắt chóng mặt, đến
lục phủ ngũ tạng cũng âm ỉ đau.

Trịnh Phi Hổ nói: “Đây là phản ứng bình thường, một ngày sau sẽ tự

động hết thôi, đừng lo lắng.”

Lưu Nghiễn thắc mắc: “Cái gì mà phản ứng bình thường?”
Trịnh Phi Hổ không nói gì nữa, chân Lưu Nghiễn như giẫm trên bông

lún, đến đi cũng không vững, cậu hỏi: “Rốt cuộc là làm sao thế này? Em
nghĩ là em bị sốt rồi.”

“Tôi cõng cậu?” Trịnh Phi Hổ nói.
Lưu Nghiễn vội vàng từ chối, thế nhưng liêu xiêu vào được đến thang

máy thì thực sự không gượng được nữa, cuối cùng Trịnh Phi Hổ cõng cậu
trên lưng, xách theo một hòm linh kiện, đi lên mặt đất.

Ánh mặt trời chói chang rót xuống, gió biển ù ù ập tới, Lưu Nghiễn vừa

thấy nắng là lập tức dễ chịu hơn, cũng không cảm thấy chóng mặt buồn nôn
nữa.

“Thầy chính là vị huấn luyện viên ác ma ấy hả?” Lưu Nghiễn đột nhiên

hỏi.

Trịnh Phi Hổ hỏi lại: “Chúng đều nói tôi như thế à?”
Lưu Nghiễn cười đáp: “Mông Phong có kể qua, hóa ra thầy còn là thầy

của Lại Kiệt nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.