HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 473

CHƯƠNG

36

BẤT ĐỒNG

L

ưu Nghiễn nằm thêm lúc nữa, Mông Phong vẫn chưa quay lại.

Cậu rón rén leo xuống giường, trượt chân một cái, suýt chút nữa thì ngã,

may mà Lại Kiệt nhanh tay nắm lấy cổ chân cậu.

“Tôi ra ngoài đi dạo.” Lưu Nghiễn đứng vững lại: “Anh chưa ngủ?”
“Cậu không có dép lê, đi đôi của tôi vào.” Lại Kiệt nói, sau đó tiếp tục

mở mắt nhìn ván giường phía trên.

Lưu Nghiễn xuống xe, Mông Phong đang đứng dưới một gốc cây.

Những dãy núi trùng điệp nhấp nhô trong màn đêm, dải ngân hà mênh
mông vắt ngang trên đầu họ.

Lưu Nghiễn lên tiếng: “Đã lâu không gặp, Mông Phong.”
Mông Phong mặt không chút cảm xúc, hỏi: “Ông già đó đã nói gì với

em?”

Lưu Nghiễn đáp: “Bảo em mang sôcôla cho anh, còn bảo…”
“Đưa sôcôla đây, em thì mấy hôm nữa sẽ quay lại đó.”
“Đừng có mà mạnh mồm thế, cứ chờ mà xem.”
“Em chờ xem thì có.” Mông Phong quay đi, anh để ngực trần, cả người

từ trên xuống dưới chỉ mặc mỗi chiếc quần lót màu xanh, làn da màu đồng
khỏe khoắn dưới ánh sáng mờ của bầu trời sao nhìn càng mạnh mẽ và ấm
áp.

Lưu Nghiễn đưa tay ra trong vô thức, Mông Phong lập tức gạt đi: “Anh

cảnh cáo em, đừng có giở trò lưu manh nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.