Chiếc xe vật tư phía sau phải cua gấp, khiến hơn nửa thân xe bị văng
khỏi đường.
Đúng lúc đó Lại Kiệt hô lên: “Nhảy khỏi xe!”
Lưu Nghiễn phối hợp cực kỳ ăn ý, tung một đạp đá bung cửa khoang
sau, Lý Nham tức tốc đạp lên cửa bên hông xe, lấy đà tung người bay qua.
Lý Nham còn đang bay giữa không trung thì chiếc xe chở vật tư đã lao
xuống núi, Lưu Nghiễn vội ném móc cáp ra, dùng sức giật mạnh kéo cậu ta
vào thùng xe, khiến cả hai ngã đè lên nhau.
Xe vật tư bay khỏi sườn khe núi, một cái hộp sắt nhỏ văng ra quay tròn
giữa trời, Văn Thư Ca tức tốc móc súng bắn ra một phát qua cửa sổ.
Viên đạn bắn trúng ổ khóa của cái hộp, “keng” một tiếng, cái hộp bị lực
bắn đẩy úp ngược xuống, nắp hộp bật ra, năm ống sắt chứa bên trong bị hất
ra tứ tung.
Văn Thư Ca gào lên: “Mông Phong! Anh sắp tiêu rồi! Chạy nhanh lên!”
Mông Phong nhác thấy nguyên con xe vật tư đang bổ xuống đầu mình,
chửi thề: “Mẹ kiếp!” Ngay lập tức lấy hết sức bình sinh mà guồng chân như
điên. Xe căn cứ lao xuống sườn núi, trong chớp mắt chiếc xe bẻ cua lần hai,
Mông Phong xông lên đường mòn rồi nhảy vào thùng xe, Lý Nham lập tức
đóng chặt cửa sau, Lại Kiệt đạp mạnh chân ga khiến mọi người ngã dúi về
đuôi xe, vận tốc được đẩy lên đến mức tối đa trong chớp mắt, cả chiếc xe
phóng đi như bay.
Xe vật tư đâm xuống đất v vật tư đâm xuống đấtc bình sinh mà guồng ch
“Rốt cuộc không cần phải ăn lương khô kèm thịt hộp nữa.” Mông Phong
thở phào một hơi.
Khoảng chục giây sau, năm ống sắt chứa dung dịch TNT rơi vào luồng
lửa, cả sơn cốc phút chốc như trời long đất lở, sóng xung kích nháy mắt
cuốn theo hơi lửa mãnh liệt phụt khỏi khe sâu, liền sau đó chiếc xe căn cứ
bị hất bay như tên bắn.
“Thuốc nổ TNT của tôi cũng mất sạch rồi.” Lưu Nghiễn đẩy Mông
Phong đang đè trên người mình xuống, ngán ngẩm nói.