HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 580

Quyết Minh: “Không thì một con chó Chow Chow cũng được, nhưng

phải lớn một chút.”

Mông Kiến Quốc: “Vậy cháu kể đi, gấu trúc thì bác không dám đảm bảo,

một con Chow Chow chỉ là chuyện vặt.”

Quyết Minh khoác tay lên vai Trịnh Kỳ, bắt đầu hồi tưởng tỉ mỉ từng

việc, bắt đầu từ khi biết Mông Phong cho đến khi ở Vĩnh Vọng Trấn.

Cùng lúc đó, tàu ngầm đã lặn xuống biển sâu, cầu nối vươn ra, gắn chặt

vào đáy khu số 6.

“Bắt đầu hành động!” Lại Kiệt mặt mũi bầm dập ra hiệu, ba đội viên còn

lại cũng bầm dập mặt mũi tức tốc chuẩn bị vũ trang sẵn sàng.

“Chúc các anh thành công!” Loa phát thanh trong tàu ngầm phát lên

tiếng cổ vũ.

Lại Kiệt dẫn các thành viên chạy qua hành lang gấp khúc, mở nắp đường

ống rác thải, luồng khí ù ù thổi, lượng rác khổng lồ chầm chậm dồn xuống,
cầu nối của tàu ngầm cũng rời đi.

Cánh cửa ầm ầm khép lại, Mông Phong tung ra một loại đèn chiếu sáng

cỡ nhỏ bắn dính vào trần nhà.

Mọi người ngẩng đầu nhìn quanh, không gian cao chục mét được bao

bọc bởi bốn bức tường sắt đã bị nước biển ăn mòn hoen rỉ loang lổ. Tuabin
bám đầy rác thải nhầy nhớp.

Dưới chân là một lớp bùn sền sệt, Mông Phong vừa tiến ra một bước,

giày lính vô tình giẫm phải một cái ống nghiệm, phát ra tiếng rắc khe khẽ.

“Mẹ kiếp…” Văn Thư Ca vừa mới dùng họng súng đi khều vật gì đó

vướng trên cách quạt tuabin, hóa ra là một cánh tay người đứt lìa.

“Đừng động linh tinh.” Lại Kiệt chắp tay sau lưng, hai chân dang ngang,

vóc người dài rộng dưới ánh đèn toát lên vẻ kiên cường mà to lớn, anh
dùng kính hồng ngoại quan sát xung quanh.

Lưu Nghiễn lên tiếng: “Ở đây không được rồi, phải đổi chỗ khác thôi,

theo ống tuabin tiến vào trong.”

“Vào nào.” Lại Kiệt phát lệnh: “ Mông Phong dẫn đầu, tôi bọc hậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.