HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 589

“Rốt cuộc cô ấy nói gì?” Văn Thư Ca dai dẳng: “Anh nhìn này, tôi làm

ảo thuật cho anh xem…”

“Lúc này rồi mà cậu không thèm bận tâm tới thứ kỳ lạ trước mắt đây à?

Làm ảo thuật cái gì.” Lưu Nghiễn ngắt lời.

“Ờ.” Văn Thư Ca ngẩng đầu, nhìn khối cầu sáng màu xanh nhạt kia.
“Cái gì đây?” Cuối cùng Văn Thư Ca cũng tạm thời không hỏi nữa,

chuyển hướng sang bàn điều khiển.

Lưu Nghiễn ngước mắt xem xét nhãn hiệu dán bên mép bàn: “Rạng

Đông 5000A, họ đặt bộ siêu máy tính của Viện nghiên cứu ở đây.”

Cậu thử mở bảng điều khiển trên đầu lên, đoạn lần lượt ấn nút bật nguồn

điện dự trữ, đến khi nhấn lên nút cuối cùng thì “phụt” một tiếng, màn hình
hiển thị trước mặt vụt sáng.

Một đường sóng điện chạy từ phải sang trái, đường cong nhảy nhót liên

hồi, tràn ngập cả màn hình.

Màn hình phía dưới là một đường khép kín màu xanh đang thong thả

chuyển động. Đường cong này xoay tròn bất quy tắc, chuyển động cong hai
chiều tạo thành một đồ thị ba chiều.

Lưu Nghiễn bấm phím thu nhỏ, đồ thị lùi vụt đi, càng lùi càng xa, trong

không gian mô phỏng ba chiều, vô số đường cong màu lục chuyển động
không ngừng, mơ hồ tạo thành một khối cầu.

Cậu quay đầu nhìn vào nguồn sáng màu lam trong ống giữ vật mẫu, nó

dường như toát ra vẻ cáu kỉnh khó chịu, dường như đang bài xích hai người
họ.

Văn Thư Ca cũng cảm giác không mấy dễ chịu, liền bảo: “Ta đi thôi.”
“Lưu Nghiễn!” Mông Phong gọi: “Em muốn bọn anh đợi tới khi nào hả?

Tưởng mình đang hẹn hò chắc?!”

Lưu Nghiễn liền đáp: “Đến ngay!”
Cậu kìm lại cảm xúc ngột ngạt khi đối diện với nguồn sáng xanh, nhấn

phím print, in ra một bản vẽ đồ thị sóng điện, thuận tay gấp lại cất kỹ, đoạn
mau chóng sải bước tiến về phía Mông Phong tập hợp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.