HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 72

Thôi Tiểu Khôn gật đầu, vội vàng móc chìa khóa ra.
“Cậu cứ giữ đi.” Lưu Nghiễn nói.
Thôi Tiểu Khôn cảm kích thốt lên: “Cảm ơn, Lưu Nghiễn, không uổng

công coi cậu là anh em!”

Mông Phong đỡ súng, lấy khuỷu tay huých mở một cánh cửa ở lối thoát

hiểm. Lối này thông thẳng tới căng tin trường học, phía sau đó là ký túc xá
sinh viên, cách chỗ họ đậu xe tầm ba ngàn mét.

Chỗ đó nằm sau đường phong tỏa, tiếng súng càng lúc càng ác liệt.

Trong đại sảnh không ít sinh viên bị thương đang ho khan dữ dội, có người
bắt đầu nôn ra máu.

“Đi thôi.” Lưu Nghiễn nói: “Không thể chần chừ nữa.”
Mông Phong dẫn Lưu Nghiễn và Thôi Tiểu Khôn luồn ra cửa sau, men

theo con đường rợp bóng cây rời khỏi khu giảng đường.

Xa xa vọng đến tiếng súng nổ không dứt, đoạn đường phủ bóng cây xanh

này lại tĩnh lặng khác thường. Lúc này đã là 4 giờ chiều, mặt trời ngả về
tây, gió nổi lên cuốn theo mùi máu tanh nồng.

Đi suốt con đường tất cả đều bình thường, Mông Phong tựa cửa căng tin

rồi di chuyển vào góc khuất quan sát phía xa, nơi đó có ba thây ma đang
nhai ngấu nghiến một xác chết.

“Bọn chúng chỉ ăn thịt sống thôi.” Lưu Nghiễn nhỏ giọng.
Mông Phong đưa ra ý kiến: “Phải băng qua căng tin thôi, đấy là đường

ngắn nhất rồi, hai bên đều có thây ma. Đừng lên tiếng, bám theo tôi.”

Giày lính của Mông Phong bước từng bước khẽ khàng trên nền đá cẩm

thạch, quạt trần trên đầu vẫn quay đều, trong căng tin không bật đèn, cả
không gian âm u vì thế mát mẻ hơn rất nhiều.

Lưu Nghiễn xoay người ngồi lên quầy bán quà vặt, mở cửa tủ lạnh, dùng

khẩu hình ra hiệu cho họ lại gần uống nước. Ba người hùng hục chạy một
mạch tới đây, thể lực tiêu hao vô cùng, nếu không bổ sung nước và chất
khoáng sẽ bị say nắng mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.