HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 8

Chính phủ tuyên bố lý do là để nhắc nhở mọi người cách ứng phó với
những biến cố không lường được trong tương lai.”

Lưu Nghiễn tiện tay lật lật vài trang, dở khóc dở cười: “Thật ạ? Thế thì

em phải mượn về xem thế nào.”

“Những nhận xét góp ý về sản phẩm của em thầy đã ghi vào usb rồi.”

Thầy chủ nhiệm khoa nhắc nhở: “Có đọc sách cũng đừng quên làm bài tập
đấy.”

Lưu Nghiễn bất đắc dĩ đáp: “Vâng ạ.”
Lưu Nghiễn cầm lấy usb bỏ vào túi, khoác laptop lên rồi đi ra. Cậu lôi

điện thoại ra gọi về nhà nhưng không ai bắt máy.

Hôm nay đã là thứ Năm, Lưu Nghiễn định sẽ về nhà nên quay lại ký túc

xá thu dọn đồ đạc, cậu bạn cùng phòng đang xem truyền hình trực tiếp trên
mạng.

“Thôi Tiểu Khôn, tuần này cậu có về nhà không?” Lưu Nghiễn hỏi.
“Không, sao thế? Cậu định về à?”
“Thế có định đi tán gái không?”
“Không! Có chuyện gì nói nhanh, định mời đại ca đi làm gì nào?”
Lưu Nghiễn nhe răng cười: “Cho mượn xe được không? Tối mai em

quay lại, đổ đầy bình cho đại ca luôn.”

“Cút!” Thôi Tiểu Khôn điên tiết.
Thôi Tiểu Khôn là nghiên cứu sinh thuộc khoa Tự động hóa bên cạnh,

vừa tậu một chiếc xe cũ. Lát sau chiếc chìa khóa lóe sáng bay về phía Lưu
Nghiễn. Lưu Nghiễn chụp lấy: “Cảm ơn nhé, tớ không muốn đi bắt xe buýt
tẹo nào.”

Thôi Tiểu Khôn gỡ headphone xuống: “Này, Lưu Nghiễn, cậu định về

bây giờ thật à?”

Lưu Nghiễn đang cắm cúi bấm di động: “Thì sao?”
Thôi Tiểu Khôn mở ra một clip tin tức, ra hiệu: “Cậu xem đi.”
“Mùa hè năm nay thành phố Z lại bùng nổ dịch chó dại, các cơ quan ban

ngành có liên quan kêu gọi mọi người tránh ra ngoài, chờ thông báo của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.