HOÀNG KIM ÁN - Trang 142

“Hôm nay tại hạ đã gặp may,” Mã Vinh nói, “vì vậy tại hạ sẽ chiêu đãi nhị vị
một bữa ăn ngon ở Cửu Hoa Viên.”

Khi bước vào tửu điếm, họ nhìn thấy Bốc Khải và Kim Xương đang đối ẩm
ở một bàn trong góc, hai bình rượu lớn đặt trước mặt bọn họ. Mũ của Bốc
Khải lệch hẳn ra sau gáy, tâm trạng gã có vẻ thoải mái.

“Xin nghênh đón các vị bằng hữu!” Y reo lên vui vẻ. “Hãy đến đây ngồi
chung với bọn ta! Kim Xương cũng chỉ vừa mới đến, các vị có thể giúp đệ
ấy theo kịp ta!”

Mã Vinh bước đến bên gã và nghiêm giọng nói, “Đêm qua ngươi đã say bét
nhè. Ngươi đã xúc phạm nghiêm trọng đến thanh danh của ta và bằng hữu,
ngươi đã xướng ầm ĩ các bài ca tục tĩu gây rối. Ta phạt ngươi phải chi trả
tiền rượu! Đồ ăn để ta!”

Cả bọn phá lên cười. Lão bản dọn ra một bữa ăn đơn giản mà ngon lành và
năm người uống vài tuần rượu xoay vòng theo kiểu Xa luân chiến. Khi Bốc
Khải gọi một bình rượu mới, lão Hồng đứng dậy nói, “Tốt hơn hết là bọn ta
nên trở lại nha phủ, huyện lệnh đại nhân sẽ về ngay bây giờ đấy.”

“Trời đất!” Mã Vinh kêu lên. “Đương nhiên rồi! Ta phải trình báo về ngôi
miếu đó!”

“Nhị vị cuối cùng đã tìm được ra manh mối gì phải không?” Bốc Khải ngờ
vực hỏi. “Nói cho ta biết đi, ngôi miếu nào nhận được những lời cầu nguyện
của các vị vậy?”

“Bọn ta đã tóm tên A Quảng trong ngôi miếu hoang,” Mã Vinh đáp. “Chốn
ấy chắc chắn là bị bỏ hoang, chẳng còn lại gì ngoài một đống gậy gãy!”

“Một đầu mối vô cùng quan trọng!” Kim Xương cười ha hả. “Huyện lệnh
đại nhân của các vị sẽ thích chuyện đó lắm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.