HOÀNG KIM ÁN - Trang 196

chóc bao trùm sau đó, quan án Vũ nhào người qua bàn xử án, chộp lấy cổ áo
choàng của hai nam nhân và kéo bọn họ về phía mình. Đầu tiên ngài ngửi
miệng lệnh đệ, sau đó đến lệnh huynh. Ngài thô lỗ đẩy lệnh huynh ra, đập
tay lên bàn và hét lên với chất giọng vang như sấm rền. Tiếng nhạc lại trỗi
lên một giai điệu sôi nổi, khán giả hoan nghênh ầm ĩ. Gã mập đứng dậy la
lớn đến khản cả giọng, “Hay quá! Hay quá!”

“Chuyện gì đã xảy ra?” Địch Nhân Kiệt hỏi, hào hứng quên mình.

Hồng Lượng trả lời, chòm râu của lão rung rung vì kích động, “Bẩm, quan
án nói rằng miệng lệnh huynh có mùi quả hạnh! Lão phụ thân vốn đã biết
đứa trưởng nam sẽ mưu hại mình và giả mạo bất cứ manh mối nào lão để lại.
Do đó lão đặt thông điệp của mình ẩn trong quả hạnh. Nó mới là đầu mối
thật sự bởi vì tên trưởng nam rất thích ăn thứ hạt đó!”

“‘Không tệ!” Địch Nhân Kiệt nhận xét. “Ta đã nghĩ rằng…”

Nhưng đội nhạc khí đã bắt đầu một màn kịch chói tai khác. Hai nam nhân
giờ mặc áo choàng lấp lánh vàng và quỳ trước quan án Vũ. Mỗi người vẫy
một miếng giấy trong tay, trên đó viết những chữ li ti và đóng dấu đỏ. Qua
lời cả hai ngâm nga, Địch Nhân Kiệt hiểu rằng đây là nhị vị vương tôn công
tử. Hoàng thân của họ để lại cho mỗi người một nửa điền trang lớn cùng đất
đai, nhà cửa, nô bộc và vật phẩm quý giá, tất cả được ghi rõ trên tờ giấy mà
họ đang trình ra. Mỗi người đều tuyên bố rằng sự phân chia này là bất công
và kẻ kia đã nhận được nhiều hơn phần thụ hưởng xứng đáng của mình.

Quan án Vũ nhìn họ rồi trợn trắng mắt. Ngài giận dữ lắc đầu, khiến những
món trang trí lấp lánh trên mũ nhảy múa dưới ánh sáng sặc sỡ của những
ngọn đèn. Nhạc chơi khe khẽ, một bầu không khí căng thẳng lan truyền đến
Địch Nhân Kiệt.

“Xướng phần của ngươi đi!” Gã mập sốt ruột hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.