HOÀNG KIM ÁN - Trang 24

lên và Tam Chỉ bị sét đánh chết. Thi thể của lão cùng nương tử bị những con
sóng dữ cuốn trôi. Thanh kiếm này chính là bảo kiếm gia truyền của Địch
gia ta hai trăm năm nay, chỉ truyền lại cho trưởng tử.”

Kiều Thái kéo khăn choàng cổ che mũi miệng mình để tránh cho hơi thở làm
vấy bẩn thanh bảo kiếm. Rồi y rút kiếm ra khỏi vỏ. Cung kính nâng nó lên
bằng hai tay, y say sưa ngắm nhìn lưỡi gươm lục bảo ngời sáng và sắc bén
không tì vết, chém sắt như chém bùn này. Một ngọn lửa kỳ dị lấp lánh trong
mắt khi y nói, “Nếu thiên mệnh khiến ta phải chết bởi gươm đao, ta nguyện
tắm trong lưỡi gươm này!”

Cúi đầu cung kính, y nâng kiếm trả lại cho huyện lệnh. Mưa chỉ còn lất phất.
Đoàn người ngựa tiếp tục xuôi xuống dốc núi.

Xuống đến vùng đất thoải, họ trông thấy cột đá ven đường đánh dấu địa giới
huyện Bồng Lai. Sương mù giăng trên vùng đồng bằng lầy lội, song huyện
lệnh vẫn thấy đây quả là tuyệt cảnh. Từ giờ nó sẽ là vùng trời riêng của ông.

Vó ngựa buông cương thần tốc lao về phía trước. Đến xế trưa, bức tường
bao quanh huyện Bồng Lai ẩn hiện trong làn sương mờ dần hiện ra trước
mắt họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.