HOÀNG KIM ÁN - Trang 72

của hộp,” lão Hồng nói, “lão phu cho rằng nó được dùng để cất giữ giấy tờ.”

Địch Nhân Kiệt gật đầu.

“Được rồi,” ông thở dài nói, “còn tốt hơn là không có gì. Vị huyện lệnh quá
cố chắc đã cất một số giấy tờ quan trọng bên trong, quan trọng hơn cả những
thứ ngài ấy đã cất trong ngăn kéo của án thư. Kiều Thái, cô nương đó cất cái
gói ở chỗ nào?”

“Bẩm đại nhân, nàng ta giữ cái gói bên trong khoang thuyền của mình, ở
khoảng trống giữa chiếc giường với vách tường.” Kiều Thái mau mắn đáp
lời.

Địch Nhân Kiệt trao cho y một ánh nhìn sắc lẹm. “Ta hiểu rồi,” ông lạnh
nhạt nói.

“Nàng ta đảm bảo với thuộc hạ,” Kiều Thái nhanh chóng nói tiếp để che
giấu vẻ ngượng ngùng của mình, “rằng mình chưa bao giờ kể về nó hay đưa
cho bất kỳ ai khác xem. Nhưng nàng ta còn nói thêm rằng lúc mình không ở
đó thì các cô nương khác cũng có thể dùng khoang thuyền này, rồi các nô
bộc và khách nhân cũng thoải mái ra vào nơi đó.”

“Điều đó có nghĩa là,” huyện lệnh nói, “cho dù cô nương của ngươi nói thật,
hầu như bất cứ ai cũng có thể chạm tay vào chiếc hộp này! Lại một ngõ cụt
khác.”

Ông suy tư trong chốc lát rồi nhún vai nói tiếp, “À, lúc kiểm tra những cuốn
sách trong thư phòng của Vương huyện lệnh, ta có tìm thấy một cuốn sổ.
Nhìn thử xem các ngươi có hiểu điều gì về nó hay không?”

Ông mở ngăn kéo rồi đưa cuốn sổ cho Mã Vinh. Y đọc lướt qua nó, Kiều
Thái đứng phía sau nhìn qua vai y. Gã cao lớn lắc đầu rồi trả cuốn sổ lại cho
huyện lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.