HOÀNG KIM ÁN - Trang 73

“Thưa huyện lệnh, bọn thuộc hạ không thể đi bắt một vài gã lưu manh cho
ngài hay sao?” Y hỏi với vẻ mong đợi. “Bằng hữu và thuộc hạ không giỏi
mấy chuyện vận dụng đầu óc, nhưng bọn thuộc hạ biết tất tần tật về những
thứ võ biền, tay chân chặt chém.”

“Đầu tiên ta phải xác định được kẻ thủ ác trước rồi mới có thể tóm cổ hắn,”
huyện lệnh đáp với một nụ cười ảm đạm. “Nhưng đừng lo lắng, ta có một
công vụ đặc biệt cho các ngươi ngay tối nay đây.

“Vì vài lý do tất yếu, ta cần tra xét hậu đường của Bạch Vân tự mà không để
bất kỳ ai phát hiện. Xem địa đồ lần nữa đi, rồi nói cho ta biết kế hoạch có
thể được tiến hành như thế nào.”

Mã Vinh và Kiều Thái chụm đầu vào tấm bản đồ. Địch Nhân Kiệt giơ ngón
trỏ chỉ vào và nói, “Các ngươi thấy đó, ngôi chùa này nằm ở phía đông trấn,
trên bờ đối diện của nhánh sông và phía nam phố người Cao Câu Ly. Lão
Đường đã nói với ta rằng khu hậu sảnh của ngôi chùa nằm ngay bên dưới
bức tường. Ngọn đồi phía sau nó được bao phủ bởi một cánh rừng rậm.”

“Tường thì có thể trèo lên,” Mã Vinh nói. “Vấn đề là làm sao để tiếp cận
đằng sau ngôi chùa mà không thu hút sự chú ý. Không có nhiều khách bộ
hành trên đường vào thời điểm tối muộn, nhưng không đời nào lính tuần ở
Đông môn chịu câm miệng khi bắt gặp chúng ta ‘thập diện mai phục’ ở đó
lúc quá muộn như thế.”

Kiều Thái ngước lên từ tấm bản đồ và nói, “Chúng ta có thể thuê một chiếc
thuyền đằng sau tửu lâu mà bọn thuộc hạ gặp Bốc Khải. Mã Vinh là một tay
chèo thuyền cự phách, đệ ấy có thể chở chúng ta xuôi dòng kênh, chui qua
lỗ hổng ở thuỷ môn để tiếp tục đi sang nhánh sông. Sau đó chúng ta đành
phải trông cậy vào vận may của bản thân thôi.”

“Ý tưởng nghe có vẻ hay,” Địch Nhân Kiệt nói. “Ta chỉ cần khoác thêm tấm
áo đi săn trước khi lên đường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.