HOÀNG KIM ÁN - Trang 74

Bốn người rời khỏi nha phủ bằng cửa ngách rồi cuốc bộ dọc theo con đường
chính về phía nam. Thời tiết đã đẹp hơn, vầng trăng sáng tỏ trên bầu trời
đêm. Bọn họ tìm thấy một chiếc thuyền neo ở phía sau tửu lâu và thuê nó,
đặt cọc trước một khoản ngân lượng.

Mã Vinh quả thực là một tay chèo thuyền lão luyện. Y thuần thục chèo con
thuyền nhỏ đến thuỷ môn. Sau khi bọn họ vượt qua đoạn lỏng lẻo trên tấm
lưới cáo, y tiến về phía những nhà thổ trôi nổi trên mặt nước và chèo dọc
theo cạnh con thuyền cuối dãy. Rồi y bất chợt rẽ về phía đông và mau chóng
đưa thuyền vượt sang phía bên kia.

Y chọn một vị trí có bụi cây rậm rạp trên bờ đối diện. Khi huyện lệnh và
Hồng quân sư bước ra, Mã Vinh và Kiều Thái kéo thuyền lên đất liền và đẩy
nó xuống bên dưới bụi cây.

“Thưa đại nhân, chúng ta nên để lão Hồng ở lại đây,” Mã Vinh nói. “Chúng
ta không thể bỏ mặc con thuyền không có ai trông coi, hơn nữa việc đi lại
phía trước có thể khó khăn đấy.”

Địch Nhân Kiệt gật đầu rồi theo Mã Vinh và Kiều Thái xuyên qua bụi rậm.
Đến ven đường, Mã Vinh giơ tay lên rẽ mấy cành cây ra, chỉ vào bên sườn
núi cây cối rậm rạp ở ven đường đối diện. Bọn họ trông thấy ở đằng xa về
bên trái là cổng Bạch Vân tự xây bằng đá cẩm thạch.

“Đệ chẳng thấy ai quanh đây cả,” Mã Vinh nói. “Phi thân qua bên đó đi.”
Dưới đám cây cối ở bên kia đường là một khoảng không tối đen như mực.
Mã Vinh cầm tay Địch Nhân Kiệt và giúp ông vượt qua bụi cây rậm rạp.
Kiều Thái đã ở sẵn đằng trước họ, giữa đám cây cối phía trên cao, y hầu như
không gây ra một tiếng động nào. Đó là một việc leo trèo đầy chông gai. Đôi
lúc, hai hoa tiêu của Địch Nhân Kiệt tận dụng những con đường mòn hẹp
dốc, rồi lại rẽ lối xuyên qua những đám cây. Chẳng mấy chốc, huyện lệnh đã
mất hết mọi cảm giác về phương hướng, nhưng hai nam nhân còn lại vốn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.