HOANG MẠC TARTA - Trang 104

Các sĩ quan còn lại của Pháo đài lập tức lao bổ tới sung sướng đón gặp

Fortun. Khác với vị chỉ huy của mình, họ nhìn Ngài với vẻ tin cậy, cảm
nhận được - cứ như điều đó không phải là lần đầu tiên đối với họ - cái mùi
vị mạnh và hăng nồng của trận chiến. Còn viên đại tá cứ chờ mãi. Chờ mãi
cho đến tận khi nào cái ảo ảnh tuyệt diệu ấy vẫn chưa chạm tay vào ông,
hãy cứ cho là dị đoan đi, nhưng ông sẽ không rời khỏi chỗ. Đó hoàn toàn là
một điều nhỏ nhặt tầm phào - hãy chìa tay ra, thổ lộ điều mong ước thầm
kín của mình, và hình ảnh diệu kì sẽ tan biến đi không còn dấu vết.

Đó là nguyên nhân tại sao ông cứ lắc đầu phủ nhận, cho rằng Fortun

hẳn là nhầm lẫn. Không tin tưởng, ông nghiêng ngó chung quanh, ngó ra
sau, dường như tìm kiếm kẻ được lựa chọn đích thực khác của Ngài. Nhưng
xung quanh chẳng có ai, có nghĩa không phải sự lầm lẫn, có nghĩa là đây là
sự thật: cái số phận đáng ganh tị này rơi chính vào ông.

Đã có lúc ngay trước bình minh, khi trên hoang mạc bệch bạc ông thấy

vệt đen dài bí ẩn và trái tim ông đã từng lịm đi vì sung sướng. Sau đó hình
ảnh Fortun trong bộ giáp phục bằng bạc và với thanh gươm đỏ máu nhòa
mờ dần đi một chút, và, dù Ngài hướng đến ông, nhưng không hiểu sao
Ngài không thể áp sát tới, không thể vượt qua cái khoảng cách có vẻ không
lớn, nhưng trong thực tế là bất tận.

Sự thể ở chỗ Filimore đã chờ Ngài quá lâu, và khi đã đến tuổi già, ông

không còn cái niềm tin như niềm tin thường có ở tuổi hai mươi nữa. Phải,
bao nhiêu năm ông đã đợi chờ Ngài một cách vô bổ, biết bao mệnh lệnh
được ông truyền cho đồn binh, quá thường xuyên sáng sáng ông đã ngắm
nhìn ra cái bình nguyên đáng nguyền rủa, bất tận vắng bóng người này.

Còn giờ đây, khi những kẻ nước ngoài xuất hiện, ông rõ ràng cảm thấy

đây là một lầm lẫn gì đó (nhưng sao có thể mù quáng tin được vào tất cả
những điều này), bởi sự lầm lẫn có thể rất nguy hại.

Trong khi đó con lắc của chiếc đồng hồ treo tường đối diện với cái bàn

viết, vẫn tiếp tục gặm nhấm thời gian cuộc sống, những ngón tay gầy guộc
của viên đại tá, đã khô héo hoàn toàn vì năm tháng, kiên trì dùng tấm khăn
tay lau mắt kính, dù việc đó tuyệt đối không cần thiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.