HOANG MẠC TARTA - Trang 161

Drogo nhìn quanh. Trong bóng tối chàng chỉ có thể phân biệt nổi bãi

quan sát trống rỗng, mép viền của các công sự, những bóng đen của núi.
Tiêng chuông đồng hồ vọng đến tai chàng. Người lính gác cuối cùng bên
phải giờ đây phải phát ra lời kêu gọi ban đêm của mình mà sau sẽ vang từ
người lính này tới người lính khác qua khắp các bức tường. “Nghe này!
Nghe này!” Sau đó lời kêu gọi ấy lan về theo hướng ngược lại và cuối cùng
sẽ lặng đi dưới chân những vách núi cao. Giờ đây, khi lính canh trên tường
đã ít đi hai lần, Drogo thầm nghĩ, các giọng gọi nhau đi trên con đường của
mình từ đầu này sang đầu kia sẽ nhanh chóng hơn nhiều. Nhưng không hiểu
sao đó vẫn hoàn toàn im lặng.

Và ngay đó bỗng những hồi ức về thế giới xa xôi đầy mong ước đã trào

lên Drogo. Đây, ví dụ, tòa lâu đài đẹp đẽ bên bờ biển vào một đêm hè ấm
áp, những tạo vật yêu kiều đễ thương ngồi bên cạnh nhau, vọng đến tiếng
nhạc... Những bức tranh hạnh phúc mà một chàng trai trẻ hoàn toàn được
phép vẽ nên... Một dài phía Đông, ngay sát đường chân trời, trở nên rõ nét
hơn và đen hơn bởi nhẽ bầu trời trước bình minh đang bắt đầu nhạt dần.
Hạnh phúc làm sao được sống cuộc đời như thế, không phải tính giờ phút,
không cần tìm sự quên lãng trong giấc ngủ, không sợ bị muộn đi đâu, có thể
bình thản chờ mặt trời mọc, khoan khoái bởi ý nghĩ rằng phía trước thời
gian còn nhiều vô tận, rằng có thể chẳng phải lo lắng về một điều gì. Trong
số những vẻ mĩ miều của thế gian, đối với Giovanni (ước mơ hão huyền) -
lâu đài cổ tích cạnh biển, âm nhạc, sự nhàn rỗi, sự chờ đợi rạng đông là
những điều khao khát nhất. Cứ cho đó là sự ngây ngô, nhưng sự thanh thản
tâm hồn từng bị mất đi, lấy lại được từ các hình ảnh này cái biểu hiện rực rỡ
hơn, chính là do nó đã được vẽ ra như thế đối với chàng. Vấn đề là ở chỗ, từ
lúc nào đó một nỗi khắc khoải khó hiểu trở thành bạn đồng hành cố định
của chàng: chàng có cảm giác, chàng sẽ không kịp làm gì đó hoặc sẽ diễn ra
gì đó quan trọng, còn chàng lại chưa kịp chuẩn bị đón chờ nó.

Sau cuộc trò chuyện với vị tướng ở thành phố, trong chàng chỉ còn lại ít

hi vọng tới sự thuyên chuyển sang địa điểm khác và tới một sự nghiệp rực
rỡ, nhưng Giovanni hiểu rằng, không thể nào chàng cứ ở lại suốt đời trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.