HOANG MẠC TARTA - Trang 197

phải chịu không ít trách nhiệm: thế nhỡ xảy ra điều bất hạnh thì sao? Một
trách nhiệm nghiêm trọng - tôi nói với anh với toàn bộ sự thẳng thắn đấy.

-

Nghe này, - Drogo nói, khi hiểu rằng mọi sự chống cự đều vô ích. Ông

không rời mắt khỏi vạch nắng đang nâng lên dần trên bức tường, vừa giãn
ra vừa cắt tường xiên chéo. - Xin lỗi là tôi từ chối, nhưng tôi thực muốn
được ở lại. Tôi sẽ không gây cho anh bất cứ sự khó chịu nào, tôi hứa, thậm
chí tôi có thể viết giấy cam kết. Hãy đi đi, Simeoni, hãy để tôi yên. Có lẽ tôi
chẳng còn sống được bao lâu nữa, hãy cho phép tôi ở lại đây, tôi đã ngủ hơn
ba chục năm trong căn phòng này rồi mà...

Simeoni im lặng, nhìn người bạn đau ốm vẻ khinh miệt, sau đó mỉm cười

không thiện ý và nói:

- Thế nếu tôi đòi hỏi anh điều đó như một người cấp bậc cao hơn? Nếu

mệnh lệnh của tôi là thế - Gã dừng lại, hưởng khoái trá ấn tượng gây ra. -
Ai cha, Drogo thân mến của tôi, tôi chẳng thú gì nói điều đó với anh, nhưng
lòng dũng cảm người lính của anh biến đi đâu rồi?.. Rốt cuộc, anh đi về nơi
an toàn, hiện giờ chắc nhiều người muốn được ở vào chỗ của anh đấy. Tôi
cho rằng anh có buồn rầu, nhưng không thể đòi hỏi ở cuộc đời mọi thứ, cần
phải suy nghĩ sáng suốt... Tôi sẽ phái lính hầu của anh đến, và anh hãy thu
dọn đi. Vào hai giờ cỗ xe phải đến đây rồi. Và thế, ta sẽ gặp lại sau...

Với những lời ấy gã bước nhanh ra khỏi phòng để không cho Drogo có

thì giờ cãi lại, dập mạnh cửa và bằng bước đi quyết đoán tiến xa dần trong
hành lang, như một người hoàn toàn bằng lòng với bản thân và rằng đã biết
cách đòi hỏi được theo ý mình.

Sự im lặng ức chế trùm xuống. Bục! - tiếng sùng sục trong bể nước phía

ngoài tường. Sau đó trong phòng chỉ còn nghe thấy tiếng thở đứt quãng của
Drogo - đúng hơn thì không phải tiếng thở mà là tiếng sụt sịt. Ngày đẹp trời
đang vào lúc giữa trưa, thậm chí những hòn đá cũng bắt đầu được sưởi ấm
lên; xa xa vọng lại âm thanh đơn điệu của dòng nước rơi xuống từ những
sườn núi dốc đứng; dưới sự che chở của dãy núi, kẻ thù đang kéo binh lực
của mình tiếp cận Pháo đài. Trên con đường được đắp qua hoang mạc, các
đội quân và xe cộ cứ tiên đôn và tiến đến gần. Trên thành lũy đồn mọi thứ
đã được chuẩn bị xong: trang bị đã ổn thoà, binh lính được phân bổ vào các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.