HOANG MẠC TARTA - Trang 55

Tất cả đã hơi bị kích động - có thể vì rượu, có thể vì cái giờ đã muộn thế

này. Khi họ đã lặng im, từ bên ngoài vọng lại tiếng mưa rơi.

Người ta làm lễ tiễn bá tước Mack Lagorio, người đã phục vụ xong hai

năm tại Pháo đài và ngày mai từ giã nó.

- Angustina, - Lagorio nói, - nếu bạn cũng quyết định rời đi, mình sẽ chờ

bạn.

Anh ta nói điều đó, như luôn thế, vẻ đùa cợt, nhưng có cảm giác là anh ta

sẵn sàng thực hiện ý định của mình.

Angustina cũng đã phục vụ hết hai năm, nhưng chưa có ý định rời đi.

Trông chàng ta nhợt nhạt và ngồi với bộ dạng siêu thoát, dường như ở đây
chẳng có ai cần cho chàng ta và chàng ta rơi vào đây là hoàn toàn tình cờ.

-

Angustina, - Lagorio nhắc lại. gần như hét, bởi đã đến độ phấn hứng, - nếu

bạn cũng quyết định đi, mình có thể chờ bạn. Dù ít là ba ngày.

Trung úy Angustina im lặng – chỉ mỉm cười gượng gạo. Bộ quân phục

màu xanh bị sém nắng nổi bật lên bởi một vẻ tao nhã bất cẩn khó nhận thấy
thế nào ấy.

Lagorio, đặt bàn tay phải lên vai Angustina và kêu gọi sự trợ giúp của

mọi người còn lại - Morel, Grotta, Drogo, - nói:

-

Ít ra các cậu hãy thuyết phục bạn ấy chứ. Trong thành phố bạn ấy sẽ tốt

hơn mà.

-

Tốt hơn - nghĩa là gì? - Angustina hỏi, thể hiện mối quan tâm.

-

Tôi muốn nói rằng trong thành phố bạn sẽ cảm thấy mình dễ chịu hơn.

Tiện thể, cũng như tất cả chúng ta đây. Tôi cho là thế.

-

Tôi cảm thấy mình rất tuyệt, - Angustina đáp lại khô khan. - Và tôi không

cần sự chữa trị.

-

Thế ai nói về sự chữa trị chứ? Tôi nói là cuộc sống trong thành phố hẳn sẽ

có lợi cho bạn.

Sau những lời của Lagorio bỗng nghe rõ tiếng mưa rơi ngoài sân.

Angustina lấy hai ngón tay vuốt ria mép; chàng khó chịu với sự trò chuyện
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.