HOÀNG QUYỀN - Trang 1006

Quả nhiên không sai, trong chốc lát Hoa Quỳnh đã đi vòng qua khúc

quanh của hành lang, xuất hiện trước mặt nàng với sự nhanh nhẹn mà thai
phụ không thể có. Đi bên cạnh cô ta là mẫu thân Trần thị của Yên Hoài
Thạch, thị nữ đi sau bưng giỏ lựu tươi rói. Hoa Quỳnh nhón lấy một quả,
mỉm cười giơ lên trước mặt nàng.

Phượng Tri Vi cũng mỉm cười nhìn cô ta, nàng thật sự rất thích Hoa

Quỳnh, không chỉ vì lúc mới gặp cô gái này đã làm nàng chấn động, mà
còn vì trong mấy ngày tiếp xúc, Hoa Quỳnh đã thể hiện phẩm chất hơn hẳn
người thường. Cô ta cởi mở nhưng không hề phóng túng, trong sự táo bạo
quả cảm lại có sự tinh tế, khéo cân nhắc vì người khác, quyết cũng quyết
được, thu cũng thu được, thực sự là một nhân tài.

“Hôm nay ngài có khỏe không?” Hoa Quỳnh ngày nào cũng tới, cô gái

này không câu nệ lễ nghĩa xã giao, Phượng Tri Vi và Ninh Dịch từ lâu đã
miễn cho cô cái khoản chào hỏi rườm rà.

“Cũng như tiết trời ngày hôm nay, rất khá.” Phượng Tri Vi thấy cô ta tỉ

mỉ bóc quả lựu căng tròn đỏ thắm, mắt quét qua phía nóc nhà, Hoa Quỳnh
lập tức ngầm hiểu, cầm một quả ném lên. Cố thiếu gia nhận lấy, nháy mắt
đã ném trả lại – không phải hồ đào, khỏi cần.

Hoa Quỳnh tiện tay bóc luôn quả lựu kia ra cho mình ăn, ý cười trong

vắt.

Trần thị trái lại luôn răm rắp tuân theo quy củ, thi lễ chào Phượng Tri

Vi. Thấy Hoa Quỳnh tự tiện ăn trước, không kìm được mà nhíu mày, mắng:
“Quỳnh nhi! Cẩn thận lễ nghi.”

Hoa Quỳnh cười cười, Phượng Tri Vi vội vàng nói: “Khôg sao đâu,

Yên phu nhân có mang mà, không thể bạc đãi thai phụ được.”

Nàng hòa giải, nhưng Trần thị không cười, ánh mắt lướt qua bụng Hoa

Quỳnh, lông mày hơi nhíu, không dễ nhìn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.