HOÀNG QUYỀN - Trang 1018

nhưng trong thế giới đã trống rỗng mười mấy năm trời của y, rốt cuộc nó
cũng nảy sinh lần đầu tiên.

Giống như ngày trước khi nàng mỉm cười bóc hồ đào cho y, lòng y sẽ

lâng lâng như gió; giống như khi nàng thổi sáo lá nói muốn tìm y, lòng y sẽ
êm ái như mây; giống như khi nàng cười trộm thay nữ trang cho y mặc,
lòng y sẽ trơn mềm như mưa. Bây giờ y đã hiểu rõ, đó chính là vui vẻ, hạnh
phúc, phấn chấn … tất cả những cảm xúc tươi sáng mà trước kia bọn họ
thường nói.

Tâm trạng trĩu năng khi lo nàng sẽ chết, gọi là sợ hãi; cảm giác lành

lạnh khi nghĩ nàng sẽ chết, gọi là bi thương … Trong mấy ngày này, rốt
cuộc y đã hiểu ra.

Có lẽ vẫn còn cách cảm xúc thực sự một quãng xa, nhưng trong cuộc

đời đã được định trước là nghèo nàn nhạt nhẽo của y, bắt đầu dần dần tô lên
những sắc thái tươi đẹp.

Tất cả những điều đó, đều là Phượng Tri Vi cho y, người khác không

thể có được.

Y bất chợt hiểu ra, câu duy nhất y nên nói với nàng, chính là “cảm

ơn.”

Cảm ơn sự tồn tại của nàng, cảm ơn sự kiên nhẫn của nàng, cảm ơn

nàng đã mở một con đường từ thành lũy khép kín của y, cho y thấy một
mảnh đất trời rực rỡ.

Y không biết trước kia mình không hiểu được những điều này thì có gì

không tốt, nhưng y cảm thấy bây giờ đã hiểu ra một vài điều, thì càng tốt.

Bởi nếu y hiểu ra, y sẽ không giống như lần trước, Phượng Tri Vi sắp

chết mà y không hề hay biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.