HOÀNG QUYỀN - Trang 1091

kia thì đã sớm kêu đau thấu trời, nhưng hôm nay bị nguy cơ mất mạng đè
nén, cũng quên béng cả chuyện làm nũng với bà.

Bà lấy ra một ống thuốc cao be bé từ trong tay áo, do dán sát vào

người nên không bị Kim Thược vệ lấy mất, nhẹ nhàng xoay đầu con trai
lại, “Mẹ bôi thuốc cho con nhé.”

Phượng Hạo ngoan ngoãn quay đầu lại, cảm thấy ngón tay mẹ dịu

dàng cẩn thận lướt trên mặt mình, nghe bà nhẹ nhàng nói: “Hạo nhi, yên
tâm đi, mẹ luôn ở bên con.”

Phượng Hạo dạ vâng, lòng dạ nhẹ đi một nửa, cơn đau trên mặt dần

được xoa dịu, lại cảm thấy mệt mỏi dâng lên, ngáp một cái, ôm thắt lưng
mẹ, “Con ngủ đây.”

Phượng phu nhân khẽ vỗ về nó, giống như thuở nhỏ. Phượng Hạo cảm

thấy mệt mỏi vô cùng, tuy trong lòng luôn lóe lên cảm giác bất an mơ hồ,
nhưng lại không cưỡng nỗi cơn mệt nhọc ngấm vào cốt tủy này, năng nề
ngủ thiếp đi trong lòng mẹ.

Phượng phu nhân nhẹ nhàng ôm lấy nó, cúi đầu nhìn con trai hơi nhiu

mày ngủ, ngón tay tỉ mỉ phác lên gương mặt nó, từng đường từng nét, in
sâu vào đáy lòng.

Trong lúc ngẩn ngơ, có giọt nước trong veo rơi xuống, khi nó sắp rơi

xuống mặt Phượng Hạo thì Phượng phu nhân chìa tay ra, hứng được nhanh
như cắt.

Bà ngắm nghía giọt chất lỏng kia hồi lâu, từ từ, lại rơi nước mắt.

Hai ngày trước.

Từ khe sắt hẹp trên đỉnh đầu chiếu xuống một tia nắng, xem ra, trời đã

sáng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.