HOÀNG QUYỀN - Trang 1112

“Phải… Thần… bản thân… quá… tham lam…” Phượng phu nhân

mỉm cười nhàn nhạt, bất cứ khi nào cũng có thể bị lưỡi kiếm chết chóc
xuyên qua, “Đến chết… vẫn không đổi…”

“Đừng nói nữa…” Thiên Thịnh đế ôm bà nghẹn ngào, “Nói cho trẫm

biết… nàng còn tâm nguyện gì chưa trọn vẹn?”

“Chỉ mong… bệ hạ an khang vui vẻ…” Phượng phu nhân đáp nhẹ

bẫng, “Năm ấy… trên kim điện quảng chén làm thơ… thật sảng khoái…”

“Nàng có thể yên tâm mà đi.” Thiên Thịnh đế lệ nóng doanh tròng nhớ

lại nửa năm trước, cô gái làm thơ trên kim điện, chính là Phượng Tri Vi con
gái của bà, trong lòng dâng lên một chút dịu dàng, nhẹ nhàng nói: “Nàng
muốn trẫm an khang vui vẻ, trẫm cũng muốn nàng rời đi không vướng bận
lo âu. Con gái của nàng, trẫm sẽ đối xử tốt với nó, nó rất giống nàng…
Trẫm phong cho nó… phong cho nó làm Quận chúa… Ban hôn… với Hách
Liên Tranh!”

“Tri Vi… rất giống thần…” Nhắc tới Phượng Tri Vi, Phượng phu nhân

cuối cùng cũng nở một nụ cười rạng rỡ mà kiêu sa, siết chặt bàn tay Thiên
Thịnh đế, “Quận chúa gì đó… chẳng quan trọng… Chỉ xin người nể mặt
Minh Anh… Nếu nó có dại dột làm sai chuyện gì… Xin người hãy bỏ qua
một chút… Ban hôn… Ngài xem xét mà làm… Thảo nguyên quá xa… Đau
lòng…”

“Hách Liên Thế tử sẽ đối xử tốt với nó, nhưng trẫm sẽ theo ý nàng mà

xem xét lại.” Thiên Thịnh đế ôm nữ tử nhẹ như lông vũ, thấy bà còn chút
hơi tàn mỏng manh như tơ nhện, vật lộn không chịu ra đi, biết bà đang chờ
người thân duy nhất. Ông ta nhẹ nhàng lau nước mắt, đặt bà lên giường,
lạnh lùng nói với thái y đã tới:

“Dù sao đi nữa, cũng phải kéo dài mạng sống của bà ấy cho trẫm, để

bà ấy được thấy Phượng Tri Vi trở về!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.