HOÀNG QUYỀN - Trang 1142

có người giở trò, muốn chúng ta qua sông trong đêm."

"Thường ngày Tỳ Hưu bộ trung thành với vương đình đến đâu?"

"Cũng bình thường." Hách Liên Tranh cười nhạt, "Ba bộ Bạch Lộc,

Thanh Điểu, Hỏa Hồ, nhất là Bạch Lộc và Thanh Điểu mới là bộ hạ trung
thành của vương đình. Bọn họ xuất thân từ một nhánh của Hô Trác thị, lợi
ích của họ liên quan đến vương đình. Nếu Tỳ Hưu bộ ở ngoài địa bàn của
Hô Trác Thập Nhị Bộ, đương nhiên sẽ không phải là con dân trung thành
nhất của phụ vương ta."

"Vậy hả." Phượng Tri Vi thản nhiên quay lưng. "Vậy là tốt, đi ngủ

thôi."

Mọi người đồng loạt xoay người theo nàng, không thèm để mắt đến

tiếng kêu la cầu cứu ở bờ đối diện.

"Cái thằng Hách Liên Tranh đáng chém nghìn đao kia! Lão nương nhà

mày đã chết ngắc ra đó mày còn chết dí ở đâu hả?" Bờ bên kia bất ngờ
truyền đến một tiếng thét chói lói mơ hồ.

Hách Liên Tranh đột ngột quay lại.

Phượng Tri Vi lẩm bẩm: "Đây là giọng ai không biết, nghe còn kinh

khủng hơn mười Tri Hiểu cùng khóc?"

Đằng xa sáng lên một ngọn lửa còn lớn hơn, mơ hồ soi tỏ bóng dáng

một người, người này hình như đang nhảy nhót trong ánh lửa, tay huơ huơ
vật gì đó, gân cổ gào lên rất ghê rợn. Trong buổi đêm ồn ào này, giọng nói
kia lại đủ sức truyền sang bờ đối diện xa hơn mười trượng, "Thằng nhãi
con Hách Liên kia! Thằng lỏi vô liêm sỉ Hách Liên kia! Trát Đáp Lan Nhân
Nhĩ Cát! Mày sang đây cho tao! Ngay lập tức!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.