HOÀNG QUYỀN - Trang 122

Thanh Minh.

Thanh Minh được mệnh danh là thư viện đứng đầu thiên hạ, tiền thân

là thư viện lớn nhất Đại Thành, ban đầu là nơi tập trung những kẻ sĩ tài giỏi
trong thiên hạ, không phân quý tộc hay nhà nghèo, chỉ tuyển những học
sinh xuất sắc. Đến những năm cuối của Đại Thành, giai cấp xã hội dần dần
phân chia nghiêm ngặt, Thanh Minh từ từ trở thành thư viện hàng đầu của
hoàng gia, chỉ phục vụ hoàng tộc và quan lại quý tộc. Nhưng từ khi Tân Tử
Nghiễn nhậm chức Viện trưởng trở đi, dưới sự kiên trì của ông, hằng năm
vẫn thu nhận một bộ phận học sinh đặc biệt xuất sắc xuất thân từ nhà nghèo
và hộ dân buôn bán. Những học sinh này vào đây không dễ dàng chút nào,
học xong quá nửa là hoạn lộ thông suốt. Cũng không có gì lạ, thư viện ở
đẳng cấp rất cao, bất cứ một học sinh mai danh ẩn tính nào cũng đều có thể
là quý tộc thủ đoạn phi thường, dù học hành chẳng đến nơi đến chốn thì chỉ
dựa vào quan hệ tạo lập được cũng đủ lăn lộn cả đời.

Cho nên vào cuộc thi hàng năm của thư viện Thanh Minh, người trong

thiên hạ đều chen nhau đến vỡ đầu mẻ trán. Phượng Tri Vỉ nhớ lại đoạn đối
thoại giữa mẹ và đệ đệ ngày ấy, nghĩ bụng cái đám hổ bằng cẩu hữu giao du
với nó chắc đều là học sinh trong thư viện Thanh Minh? Quả nhiên con nhà
giàu sang quyền quý.

Giờ này nàng rất đói, lại chẳng biết đi đâu, còn dắt theo một cục nợ,

nghĩ bụng hay là mình đi kiếm chút đồ ăn?

Thế là nàng dắt theo tượng ngọc đi gõ cửa, gõ một hồi cửa bên cũng

chịu mở, một lão nô thò đầu ra. Phượng Tri Vi trình bày mục đích đến đây,
lão già kia trợn tròn mắt, cất giọng ồm ồm: "Một chén nước trăm lượng
bạc! Một cái bánh một nghìn lượng, không có tiền thì cút xuống núi!"

Phượng Tri Vi ngạc nhiên - đây là nước hay là ngọc dịch quỳnh

tương? Lẽ nào lấy hơi thư viện Thanh Minh, ngay cả nước cũng trở nên cao
quý?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.