HOÀNG QUYỀN - Trang 1253

Hoa Quỳnh không thèm giở ra đọc, tiện tay bỏ luôn tờ giấy đó vào,

vừa làm vừa lẩm bẩm: “Tôi cũng không dám chắc làm thế này có tác dụng
gì không, tôi nghĩ hay là cô cứ tự mình đi xin đi…”

“Không sao đâu, có tác dụng là tốt nhất, mà vô dụng cũng chẳng sao.”

Cô càng cự tuyệt thì Na Đáp càng tỏ ra kiên định, thấy cô có vẻ không tình
nguyện cho lắm, sợ cô còn muốn cà kê thêm nữa, vội vàng chuyển chủ đề,
cười nói, “Áo cô bẩn mất rồi, đưa tôi giặt cho.”

“Tôi còn nữ nô mà.” Hoa Quỳnh đáp, “Cần gì phải để cô giặt.”

“Vết ố do trà bơ không dễ xử lý đâu.” Na Đáp nói, “Tôi có cách.”

“Vậy cô hãy quay về phòng với tôi, chờ tôi thay y phục.” Hoa Quỳnh

đi trở về, Na Đáp nhìn chằm chằm vào túi gấm nhỏ đựng bùa hộ mệnh, nói:
“Hoa cô nương, một vật quý giá như thế, cô đừng mang theo trên người. lỡ
làm bẩn hoặc đánh mất nó lại thành khinh nhờn thần linh. Người Hô Trác
bộ chúng tôi đều đặt bùa hộ mệnh xin được bên dưới bệ thờ trong phòng.”

“Thế à.” Hoa quỳnh gật đầu, để nàng ta ngồi ở nhà ngoài, đặt túi gấm

nhỏ xuống bên dưới bệ thờ như lời nàng ta nói, còn mình thì vào phòng
trong thay y phục.

Cô vừa bước vào trong, Na Đáp lập tức đứng dậy, rút từ trong ngực áo

ra một túi gấm nhỏ màu sắc tương tự đặt xuống dưới bệ thờ, nhét túi gấm
ban đầu vào ngực mình.

Nàng ta nắm chặt lá bùa hộ mệnh trộm được, trên mặt nở một nụ cười

lạnh.

….Ta làm sao có thể viết ra cho ngươi tháng sinh của con ta chứ….

Sau đó nàng ta ngồi xuống, tiếp tục uống trà. Hoa Quỳnh bước ra khỏi

phòng trong, đưa áo cho nàng ta, cười nói: “Xin nhờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.