HOÀNG QUYỀN - Trang 1293

“Ngươi…”

“Hay là ngươi hỏi vị bằng hữu ngươi mới kết giao đi!” Phượng Tri Vi

cười nhạt, chỉ vào Na Đáp. “Hỏi xem thứ nàng ta đưa cho ngươi rốt cuộc là
gì?”

Mai Đóa quay phắt lại, nhìn Na Đáp chòng chọc. Na Đáp hoàn toàn

không đếm xỉa đến nàng ta, bĩu môi nói, “Nhìn ta làm gì? Ngươi có thứ
ngươi muốn, ta cũng có thứ ta muốn, chuyện cùng nhau làm, hậu quả cùng
nhau gánh, không còn gì để nói!”

Lại quay đầu sang bảo Phượng Tri Vi: “Những lời ngươi nói, nàng ta

không thừa nhận thì ta nhận. Ngày đó Mai Đóa hận ngươi vì vụ đổi phòng,
ta bèn dạy nàng ta cách hạ độc ngươi. Đứa bé trong bụng ta không phải con
của Hách Liên Tranh, chuyện ở Cam Châu gì đó là Khắc Liệt nói cho ta
biết, các ngươi muốn giết hay muốn tùng xẻo thì tùy, ta chỉ có một yêu cầu
thôi – bắt tên khốn nạn kia cũng phải chết!”

Nàng ta trỏ vào Khắc Liệt, ánh mắt hung ác như sói.

“Ai cũng có vị trí của mình, ai cũng có bản án của mình.” Phượng Tri

Vi cười.

“Vậy thì ngươi phải có năng lực tuyên án đã.” Đằng xa, Khắc Liệt từ

đầu đến cuối vẫn nhìn bầu trời, bỗng dưng cũng cười.

Sắc trời đột ngột tối sầm lại.

Trời sụp tối hết sức nặng nề, giống như một cái nồi sắt bất thình lình

úp lên thảo nguyên. Khi bóng đen buông xuống, mùi thịt và mùi của cỏ cây
vốn đang trôi nổi trong không khí bỗng dưng biến mất không còn tăm tích,
chỉ còn lại một mùi tanh kì lạ, xông lên chóp mũi như có như không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.