HOÀNG QUYỀN - Trang 1328

Lúc dó nàng cứu ông thoát khỏi đòn sát thủ dao phay của sư tử Hà

Đông nhà ông, không lâu sau đó ông kéo nàng vào vụ án hoàng tự lớn nhất
của Đại Thành, khiến nàng mất đi tất cả người thân.

Đây là kẻ thù.

Nhưng nàng đã sớm học được cách mỉm cười với kẻ thù.

“Nhờ phúc của Tân đại nhân.” Nàng ưu nhã đáp lễ, “Ta rất khỏe

mạnh, đại nhân có khỏe không? Sống ở Đế Kinh thật không dễ dàng, thấy
đại nhân thần thái rạng ngời, chắc hẳn là rất đắc ý.”

Tân Tử Nghiễn ánh mắt lấp lóe, ngẩng đầu lên nhìn nàng. Ông vẫn

không biết Phượng Tri Vi chính là Ngụy Tri, bởi vậy trong ấn tượng của
ông chỉ có tài hoa sáng chói của cô gái này bộc lộ trong cuộc thi thơ ở yến
tiệc mừng thọ của Thường Quý phi và vẻ hờ hững thong dong của nàng khi
theo Hách Liên Tranh từ biệt Đế Kinh. Bây giờ gặp lại sau nửa năm, tài
năng rực rỡ của nàng đã ẩn đi, nàng trở nên ấm áp như ôn tuyền róc rách
chảy, nhưng chính vì thế mà ông rùng mình ớn lạnh, tựa như thấy cánh
phượng trên trời thu vuốt sắc, đậu trên núi tuyết trắng ngần, nghiêng đầu
nhìn ông bằng đôi mắt lấp lóe những mũi châm.

“Không dám.” Tân Tử Nghiễn cụp mắt xuống, lùi lại một bước. “Tất

cả đều nhờ vào ân đức của bệ hạ, nhờ vào lòng khoan dung của Sở vương
điện hạ. Tử Nghiễn chịu ân huệ sâu nặng của chủ nhân, dù là chuyện lớn
hay nhỏ, nếu chủ nhân nhất thời nghĩ không ra, Tử Nghiễn ắt phải dốc hết
sức mình cho bề trên.”

Ông ra đang nói rằng vụ án hoàng tự lúc trước không liên quan đến

Ninh Dịch, đây chỉ là chủ ý cá nhân của ông ta thôi sao?

Phượng Tri Vi mỉm cười nhàn nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.