HOÀNG QUYỀN - Trang 1380

Không nói còn đỡ, vừa nói đã nhận ra người mình bẩn đến không tài nào
chịu nổi, nếu còn nhịn tắm nhất định sẽ chết.

“Vừa rồi tôi chạy một vòng dưới đó, thấy đằng xa kia có một con

sông.” Hoa Quỳnh chỉ về phía Tây.

“Vậy thì tốt, ta đi tắm rửa thôi!” Phượng Tri Vi lập tức đứng dậy, nói

vọng vào không khí, “Cố huynh, ta đi tắm rửa, ở ngay gần đây thôi, đừng lo
lắng.”

Hoa Quỳnh bật cười khúc khích:”Cô vẫn nên lo lắng liệu mình có bị

thấy hết không, huynh ấy nhất định sẽ đi theo đó.”

“Nam nữ phi lễ chớ nhìn.” Phượng Tri Vi nghiêm nghị nói, “Điều này

huynh ấy hiểu mà.”

“Thôi đi, Tri Hiểu toàn do huynh ấy tự tay tấm rửa, Tri Hiểu không

phải là nữ sao?”

Phượng Tri Vi cười ngượng ngùng, kéo tay Hoa Quỳnh:”Cô lắm

chuyện quá, đi thôi!”

Con sông không lớn, đối diện có một rừng cây nhỏ, chỉ có vài gốc cây

thưa thớt. Nước sông mát rượi, dưới ánh trăng loang loáng hào quang, hai
người vừa nhìn đã lập tức cảm thấy người mình càng thêm ngứa ngáy. Hoa
Quỳnh bắt đầu cởi y phục, Phượng Tri Vi thì cuống quýt vẫy tay ra hiệu về
phía sau.

Cố thiếu gia bám theo hai người ngoan ngoãn xoay người nhìn sang

chỗ khác.

Y ngồi ở bờ sông, quay lưng về phía sông, đối diện với một tảng đá

lớn, trên tảng đá vắt y phục của hai người. Phượng Tri Vi yên tâm tháo mặt
nạ cởi quần áo, lội ra giữa lòng sông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.