HOÀNG QUYỀN - Trang 1401

bên miệng. Trên đường đi gã đã nghĩ kĩ một vài câu muốn hỏi, muốn biểu
lộ một chút nghi hoặc, nhưng đến lúc này đột nhiên không có hứng hỏi ra-
Hỏi cái gì chứ? Người mang một đôi mắt như thế, tuyệt đối không thể làm
ra một việc ác độc nhường ấy.

Có lẽ nàng tâm kế thâm trầm, có lẽ nàng không từ thủ đoạn nhưng cái

ác của nàng vĩnh viễn đều có nguyên nhân và nguyên tắc của nó.

Hách Liên Tranh khẽ bật cười, cảm thấy dường như tảng đá lớn đè

nặng trong lòng mình vừa biến mất, toàn thân đều nhẹ nhõm, chợt nghe cô
gái nhạy cảm bên cạnh hỏi: “Hình như huynh muốn hỏi câu gì?”

“Không, không có gì.” Hách Liên Tranh lắc đầu, nhìn Phượng Tri Vi

thành khẩn nói: , “Ta chỉ cảm thấy, ở bên cạnh nàng, rất vui.”

“Đồ ngốc.” Phượng Tri Vi khẽ cười.

Bước vào từ bên ngoài, Cố thiếu gia thấy Hách Liên Tranh, đột ngột

liếc tới, chắn trước mặt gã, cách một tầng mạng che cũng có thể nhìn ra đôi
mắt lấp lánh.

Hách Liên Tranh vỗ đầu, cười nói: “Muốn hỏi thăm Tri Hiểu nhà

ngươi chứ gì? Ừm…”

Gã do dự giây lát, trong một thoáng do dự, Cố thiếu gia đã lập tức lại

gần mấy bước, ngay cả Phượng Tri Vi cũng quay đầu sang.

“Cũng không có gì.” Hách Liên Tranh vội vàng cười xòa, “Trước đó

vài ngày đã bắt đầu phát sốt tiêu chảy, buồn bực không yên. Y quan vương
đình khám qua, nói không sao cả, nhưng cho đến khi ta đi hình như nó vẫn
chưa hết sốt.”

Cố thiếu gia lập tức ngoái lại nhìn Tông Thần, Tông Thần nhíu mày,

hỏi: “Có sôt cao không? Đã khám tưa lưỡi chưa? Có ho hắng gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.