HOÀNG QUYỀN - Trang 1429

Năm tử kia mặc hắc y rộng với tay áo lớn, gương mặt vàng vọt bình

thường, nhìn đăm đăm vào cái đầu lâu trên cổng thành, ánh mắt có phần
đăm chiêu. Hán tử áo xanh vung tay, dửng dưng nói: “Nhìn cái gì hả, đừng
nhìn nữa!”’

Gã kiên quyết lắc đầu, hình như không muốn nói đngừ nhìn cái đầu

lâu kia nữa thì thứ ấy sẽ không tồn tại.

Thiếu niên mặc áo vải màu vàng ôm đầu, chậm rãi gặm bánh nướng,

nói: “Không phải.”

Hán tử áo xanh trái lại tỏ ra hứng thú, nhích lại gần hỏi: “Làm sao

ngươi biết là không phải?”

Thiếu niên mặc áo vải vàng vung tay đẩy gã ra tít đằng xa.

“Ta không nói vậy…” Hắc y nhân ngắm cái đầu lâu kia có phần đăm

chiêu, nói, “Các ngươi đã bao giờ nghĩ, nếu nàng ấy không chết, thì cớ gì
Tấn Tư Vũ phải làm như vậy? Nếu nàng ấy không chế, tại sao thân phận
vẫn chưa bị tiết lộ? Đêm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Hắn vừa hỏi ra câu này, hai người kia đều trầm ngâm. Một lúc sau,

hán tử áo xanh ngập ngừng đáp: “Ta… không biết…”

Thiêu niên áo vàng duỗi tay ra, cái bánh nứng trong lòng bàn tay đột

ngột vỡ vụn. Y ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào cái bánh nướng, rồi bất ngờ
xoay người, úp mặt vào tường.

Hán tử áo xanh tỏ ra ngán ngẩm, đưa tay kéo y lại gần mình, ghé tai y

quát khẽ: “Đây không phải Thiên Tịnh, không phai bên cạnh nàng ấy. Đây
là địch quốc Đại Liêu, nàng còn rơi vào hiểm cảnh, sinh tử không rõ!
Ngươi mau mau bình thường trở lại cho ta, nói phải nói trôi chảy, làm phải
làm bình thường! Không làm được cũng phải làm! Bằng không ngươi lại
hại chết chúng ta, cũng tức là hại chết nàng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.