HOÀNG QUYỀN - Trang 1443

gió.

Không cần mở mắt, cũng biết đây không phải nhà lao tam tối trước

kia.

Nàng vẫn chưa mở mắt, lặng lẽ sắp xếp lại một lần tất cả các đầu mối.

Đây là một gian tĩnh thất tương đối kín đáo trong một gia đình giàu

có… Vì chẳng để lọt một luồng gió nào… Có người ngồi bên cạnh nàng…
Trên người có mùi Long Diên hương sang trọng… Bốn bề đều có cao thủ,
tiếng hít thở rất khẽ… Xa hơn một chút, có tiếng chuyển động lách cách
cửa động cơ, ây dà… đây là đứa bá ngốc nghếch nhà ai, gài một cái cơ
quan cũng không trót lọt, tám phần không phải đồ mới mà là hàng rất cũ,
cũng chẳng biết đường tra thêm tí dầu cho trơn.

“Đã tỉnh rồi, sao còn chưa mở mắt ra?”

Một giọng nam ôn hòa, đương nhiên nàng tuyệt đối không cho rằng

hắn thực sự ôn hòa.

Nàng mở mắt ra, liếc nhìn nam tử ngồi bên giường, nhìn ngó nửa ngày

mới lờ mờ nhận ra hắn, thế là nàng cẩn thận thò đôi tay đã băng bó kín mít
như quả bí đao ra, huơ huơ cho hắn xem. “Ta đau, đâu đến độ không muốn
trò chuyện.”

Tấn Tư Vũ giật mình, không ngờ câu nói đầu tiên sau khi nàng mở

mắt ra lại là như thế. Nhưng thấy trên trán nàng lại rịn ra một lớp mồ hôi
mỏng, nhơ sra vết thương trên đầu nàng vẫn chưa lành, ngoại thương khắp
người còn thêm nội thương, lại thêm vết thương do dụng hình, cái bộ dạng
xui xẻo từ đầu đến chân này khiến hắn bất giác mềm lòng, bèn nghiêng
đầu, ra hiệu cho nha hoàn tiến lên lau mồ hôi.

“Hôm nay đổi sang chỗ khác phải không?” Nàng để mặc cho người ta

hầu hạ, từ từ nhắm mắt, lười nhác nói, “Nhưng ta nói cho ngài biết, ta vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.