HOÀNG QUYỀN - Trang 1458

Trầm hương trong phòng nhàn nhạt lan tỏa, mù hương này có phần

đặc biệt, nếu ngửi lâu sẽ khiến người ta ngày càng mê man không tỉnh táo.

Khi bóng đêm hoàn toàn buông xuống, tiếng chuông báo giờ cơm

đằng xa đánh thức cả hai người.

Trong khoảnh khắc bừng tỉnh sau giấc chiêm bao, khi ý thức lộn xộn

nhất.

Nàng khe khẽ chuyển mình, vẫn còn dây dưa với tấm chăn. Hắn mở

mắt, không hề cựa quậy, tầm nhìn sáng tỏ.

Giữa ánh đèn nhàn nhạt đằng xa hòa trong làn khói phơ phất, hắn

bỗng dưng mở miệng, gọi:

“Ngụy Tri.”

“…”

Sau một thoáng im lặng, nàng nghiêng đầu nhìn hắn, ngạc nhiên hỏi:

“Ngài đang gọi ai thế?”

Hắn ngồi dậy, nhìn vào đôi mắt nàng, làn thu thủy mông lung vô cùng

đặc biệt, thấp thoáng sau màn sương mịt mờ.

Đôi đồng tử này quả đún là được trời cao ban tặng – Ngươi vĩnh viễn

không thể đọc ra điều ngươi muốn biết từ một đôi mắt như thế.

Chỉ có thể nhìn thấy vẻ mịt mờ chân thực trong sắc mặt nàng.

“Không có gì đâu.” Hắn lấy lại bình tĩnh, cúi đầu chỉnh sửa lại tà áo,

nói, “Ta vừa nhớ lại kẻ thù của mình.”

“Sao cơ?” Nàng lười nhác ngoái đầu lại nhìn hắn, trông chẳng được

hào hứng cho lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.