HOÀNG QUYỀN - Trang 1460

thóp thở, dù ngươi có thả nữ tử ấy ra khỏi lồng giam thì chưa chắc cô ta đã
đủ sức bò nổi ba bước.

Tĩnh thất mà tiểu thư “Vương Thược Dược” ở cùng cực kỳ tĩnh lặng,

tù nhân đặc biệt trong đó lại mắc bệnh nặng, người lui tới không phải thầy
thuốc thì cũng là thị nữ, nên những hộ vệ canh gác lười biếng tựa cửa rì
rầm trò chuyện.

Tuy trầm tĩnh và lơi lỏng nhưng bầu không khí dường như hơi khẩn

trương, căng lên trong bóng đêm u ám.

Canh hai, trống đánh hai tiếng.

Nằm trên giường trong tĩnh thất, nàng đột ngột mở mắt.

Đầu tiên là ngó xuống chân giường, thấy thị nữ vẫn ngủ say sưa trên

tấm gỗ lót chân, nàng từ từ vén chăn nệm ra rồi chầm chậm xuống giường.

Chân đặt xuống đất hoàn toàn không gây tiếng động, thị nữ vẫn chưa

tỉnh.

Nàng chuồn ra khỏi phòng như một bóng ma, thị vệ gác cửa ôm

trường thương ngồi bên hành lang, đầu gật gà gật gù, nàng lướt qua ngay
bên cạnh cũng không hề hay biết.

Phía cuối hành lang, một đội thị vệ vừa hay gặp lúc giao ban, đi sượt

qua.

Nàng lướt qua hành lang dài, rất may đêm nay thi nữ đưa nàng thay

một bộ trung y màu đen, trông không hề bắt mắt.

Vòng qua dãy hành lang uốn lượn là đến một căn viện hình vuông,

trong viện không có thị vệ, cổng hình tròn phía bên kia mới có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.