HOÀNG QUYỀN - Trang 1490

Tấn Tư Vũ cười cười, trong nụ cười ẩn chứa ý vị đặc biệt. Nàng ngước

mắt lên, đăm đăm nhìn nụ cười ấy, liếc mắt ra bên ngoài căn viện.

“Đám gia đinh này đều rất lanh lợi.” Tấn Tư Vũ đột nhiên quay lại hỏi

nàng, “Ta nghĩ, chờ đến khi cô khoẻ lên một chút sẽ gả cô cho một tên tiểu
tư làm vườn, chuyên nuôi những loài chim hiếm cho cô được thư thả tâm
trí, cô có chịu không?”

“Thôi khỏi.” Nàng ngay lập tức cự tuyệt, “Phiền phức chết đi được…”

“Vậy ngươi thu xếp đi.” Tấn Tư Vũ vừa ý xoay người. “Tên tiểu tư

đang phục vụ trong thư phòng quá ngu ngốc, bảo người tìm một kẻ biết chữ
nghĩa đến, có tìm được người thích hợp không?”

“Đã tìm ra rồi.”

“Vậy an bài trong thư phòng của ta, những khi rảnh rỗi cũng có thể

làm chân chạy vặt.” Tấn Tư Vũ đứng dậy, làm bộ muốn đi, nàng mỉm cười
nhìn theo hắn.

Tấn Tư Vũ đột nhiên cúi xuống, thì thào bên tai nàng: “Cô phải ngoan

ngoãn một chút, chờ cô khoẻ lên rồi ta sẽ đưa cô đến kinh đô…”

Hắn dựa quá sát, cúi người xuống che khuất thân thể mảnh mai của

nàng. Nhìn từ góc độ của Nguyễn lang trung và dược đồng đứng ngoài cửa
sổ thì giống như hắn đang vô cùng thân mật hôn lên thái dương nàng.

Mái tóc đen của hai người xoã xuống, ám muội quấn quít lấy nhau

trên tầng chăn gấm.

Nàng lặng thinh không nói, cũng không hề né tránh, chỉ lim dim đôi

mắt. Dường như bị đợ thăm khám bệnh này làm tiêu hao hết sức lực nên
nàng hoàn toàn không để ý tới cử chỉ thân mật của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.